Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Tiểu Miêu Miêu khựng lại, đột ngột quay đầu nhìn Tần Tiêu, "Anh vừa nói gì, lặp lại lần nữa đi."
Tần Tiêu bị động tác quay đầu của Tiểu Miêu Miêu dọa sợ, anh ta gãi gãi mũi, nhắc lại câu mình vừa nói, "Tôi bảo đừng nói là cô mang thai đấy nhé!"
Tiểu Miêu Miêu gật đầu tán thành, "Có thể lắm."
Tần Tiêu: "…"
Tiểu Miêu Miêu không để ý đến Tần Tiêu đang trợn mắt há mồm mà cầm lấy cốc nước trên tay anh ta súc miệng, sau đó đi tra Baidu.
Cô phát hiện triệu chứng khi mới mang thai là: Chậm kinh, buồn nôn, thèm ngủ, hơn nữa ngực còn có cảm giác căng tức.
Toàn bộ những triệu chứng này, vừa hay cô có đủ.
Mấy ngày trước cô không nghĩ nhiều, cho rằng những chuyện này là phản ứng tự nhiên, bây giờ ngẫm lại, phản ứng này rất không bình thường.
Nghĩ đến chuyện có thể mình đã mang thai, suốt cả buổi sáng đầu óc Tiểu Miêu Miêu cứ như trên mây.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com