webnovel

Chapter 30: Mật Thất Bóng Tối và Sứ Mệnh Của Người Bảo Vệ

Rời khỏi ngôi đền cổ, cả nhóm Yuto tiến vào một khu rừng rậm rạp, nơi những tia sáng mặt trời khó khăn mới lọt qua được các tán cây dày đặc. Đây là khu rừng Akira đã nhắc đến trước đó, nơi có một mật thất bí ẩn, chứa đựng những cổ vật mà nhóm có thể dùng để chống lại sức mạnh tà ác của Hắc Minh Hội. Nhưng đi cùng với lời hứa hẹn về sức mạnh là những cạm bẫy nguy hiểm chưa ai từng vượt qua.

Cả nhóm tiến sâu vào khu rừng, cảm giác âm u và tĩnh lặng đến lạ thường. Mỗi bước đi, Yuto đều cảm nhận được thứ gì đó vô hình đang bám theo sau, một cái gì đó thù địch nhưng lại khó nắm bắt.

Kai nhíu mày, khẽ nói: "Tớ không thích nơi này chút nào… cứ như có hàng trăm ánh mắt đang nhìn chúng ta."

Aria gật đầu, đồng tình với cảm giác của Kai. "Có lẽ đây chỉ là sự im lặng của khu rừng, nhưng rõ ràng nơi này đã lâu không có ai đặt chân đến."

Bất chợt, họ nghe thấy tiếng bước chân lạ lùng vang lên từ phía xa. Đó không phải là âm thanh của thú rừng hay gió thổi qua cành lá, mà là một thứ âm thanh rợn người, kéo dài và sắc bén. Elias bước lên phía trước, tay đặt lên chuôi kiếm, mắt chăm chú dò xét xung quanh.

"Các ngươi đừng sợ," giọng Akira vang lên từ phía sau, bình tĩnh nhưng cũng đầy cảnh báo. "Đây là dấu hiệu của khu vực cấm địa trong mật thất bóng tối. Các ngươi phải cẩn trọng, vì từ đây trở đi, bất cứ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến nguy hiểm."

Cả nhóm tiếp tục đi sâu hơn, cho đến khi họ nhìn thấy một cánh cửa đá lớn nằm ngay giữa khu rừng. Cánh cửa được chạm khắc bằng những biểu tượng cổ xưa mà không ai trong nhóm có thể nhận ra. Trên cửa có một dòng chữ mà Akira giải thích là một ngôn ngữ cổ, mang ý nghĩa: "Chỉ những ai có trái tim trong sáng và ý chí kiên định mới có thể bước qua."

"Đây chính là thử thách lòng kiên định," Akira nói, "Nếu một trong các ngươi mang ý định bất chính hoặc sợ hãi, cánh cửa sẽ đóng sầm lại và nhốt kẻ đó bên trong mãi mãi."

Kai nuốt nước bọt, nắm chặt lấy tay mình để giữ bình tĩnh. Yuto cảm nhận được nhịp tim đập mạnh trong lồng ngực, nhưng anh bước lên phía trước, đặt tay lên cánh cửa đá, ngẩng đầu nhìn những biểu tượng cổ kính khắc trên đó.

Sau một khoảnh khắc ngắn ngủi, cánh cửa từ từ mở ra, để lộ một con đường hẹp dẫn xuống lòng đất. Cả nhóm nín thở bước vào, đi sâu xuống theo con đường xoắn ốc tối om. Không gian bên trong ngày càng lạnh lẽo và tĩnh mịch hơn, chỉ có tiếng bước chân của họ vang lên trong bóng tối.

Khi đi đến một gian phòng rộng lớn, họ nhận ra mình đã rơi vào một căn phòng đầy gương, mỗi tấm gương phản chiếu hình ảnh của từng người. Nhưng điều kỳ lạ là trong những tấm gương đó, hình ảnh phản chiếu không giống họ ở hiện tại. Thay vào đó, nó thể hiện những hình ảnh đen tối, những nỗi sợ và điểm yếu mà mỗi người đều cố gắng che giấu.

Yuto đứng trước tấm gương của mình, nhìn thấy hình ảnh bản thân lúc còn là cậu bé yếu đuối, không đủ sức để bảo vệ gia đình. Cảm giác đau buồn và tội lỗi ùa về, khiến anh phải cúi đầu, thở dài nặng nề.

Aria thì thấy hình ảnh của một cô gái mất đi ý chí, bị vây quanh bởi sự cô đơn và tổn thương. Elias nhìn thấy bản thân gục ngã, đánh mất tất cả niềm tin vào chính mình. Còn Kai thấy mình trở thành một người vô dụng, không làm gì được ngoài việc đứng nhìn bạn bè chịu đựng khó khăn.

Akira bước tới bên họ, giọng nói trầm và nghiêm nghị: "Đây là thử thách thật sự về tinh thần. Nếu các ngươi không thể vượt qua hình ảnh này, sẽ không thể tiến xa hơn."

Aria nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mình, sau đó nhắm mắt và hít thở thật sâu. Cô nhớ lại những lời hứa với bản thân, rằng cô sẽ mạnh mẽ và không bao giờ gục ngã trước khó khăn. Aria mở mắt, ánh lên niềm quyết tâm, và hình ảnh trước mặt dần tan biến.

Kai, Elias, và Yuto cũng lần lượt vượt qua nỗi sợ trong tâm trí mình, đối diện với bản thân và chấp nhận quá khứ. Khi tất cả đều đã vượt qua, căn phòng gương dần dần sáng lên, và một cánh cửa khác hiện ra.

Bước qua cánh cửa mới mở ra, họ bước vào một căn phòng rộng lớn, nơi đặt ba cổ vật. Một thanh kiếm sáng lấp lánh với luồng ánh sáng xanh dịu nhẹ, một chiếc vòng cổ khắc hình rồng với sức mạnh bảo vệ, và một viên ngọc toả ra ánh sáng màu tím huyền bí.

Akira bước tới và giải thích: "Đây là ba cổ vật bảo vệ, có khả năng bảo vệ các ngươi khỏi sức mạnh tà ác và giúp tăng cường sức mạnh nội tại."

Yuto chọn thanh kiếm, cảm nhận sức mạnh truyền vào tay mình. "Thanh kiếm này sẽ giúp tớ mạnh mẽ hơn trong trận chiến."

Aria cầm lấy chiếc vòng cổ, đeo vào và cảm thấy một luồng khí ấm áp bao quanh mình. "Nó mang đến cảm giác yên bình, giống như có ai đó luôn bảo vệ tớ."

Elias chọn viên ngọc màu tím, cảm nhận được sức mạnh ma thuật khuấy động bên trong. "Sức mạnh này sẽ giúp tớ đối phó với mọi tình huống khó khăn."

Kai nhìn quanh, nhận ra rằng cậu là người duy nhất không có cổ vật. Cậu nhíu mày và quay sang Akira. "Còn tớ thì sao?"

Akira mỉm cười, đưa cho Kai một mảnh giấy với những ký hiệu phức tạp. "Đây là một bùa chú phòng thủ mạnh mẽ. Tuy nó không phải là một cổ vật, nhưng khi cậu học thuộc và kích hoạt nó, nó sẽ bảo vệ cậu khỏi mọi đòn tấn công phép thuật."

Kai gật đầu, cẩn thận cất mảnh giấy. Cả nhóm chuẩn bị rời khỏi mật thất, mang theo sự tự tin và quyết tâm mới nhờ sức mạnh từ các cổ vật.

Khi họ ra khỏi mật thất, mặt trời đã bắt đầu lặn, tạo nên khung cảnh huyền ảo xung quanh ngôi đền cổ. Akira dẫn cả nhóm đến một khoảng đất trống trong khu rừng để thực hành và làm quen với sức mạnh mới của họ.

Yuto thử vung kiếm, thấy thanh kiếm không chỉ nhẹ nhàng mà còn phát sáng khi chạm vào không khí, khiến từng đường kiếm trở nên mạnh mẽ hơn. Aria cảm nhận sức mạnh bảo vệ từ chiếc vòng cổ, giúp cô tự tin hơn trong mọi tình huống. Elias nhắm mắt, tập trung vào viên ngọc tím, cảm nhận năng lượng phép thuật đang cuộn trào bên trong mình.

Kai ngồi một góc, chăm chú học thuộc từng ký tự trên mảnh giấy bùa chú. Dù không có cổ vật như bạn bè, cậu vẫn quyết tâm làm hết sức mình. Khi học thuộc bùa chú, Kai cảm thấy lòng mình trở nên nhẹ nhàng và tập trung hơn bao giờ hết.

Sau buổi tập luyện, cả nhóm ngồi quây quần bên nhau, trò chuyện và chia sẻ cảm nghĩ. Cảm giác đồng lòng và niềm tin vào bản thân dần trở nên mạnh mẽ hơn. Họ nhận ra rằng, mặc dù mỗi người đều có những nỗi sợ và điểm yếu riêng, nhưng khi họ cùng nhau, tất cả đều có thể vượt qua mọi thử thách.

Yuto nhìn mọi người, ánh mắt lấp lánh sự quyết tâm. "Chúng ta đã sẵn sàng cho trận chiến cuối cùng. Dù Hắc Minh Hội có mạnh đến đâu, chúng ta sẽ không lùi bước."

Aria mỉm cười, đặt tay lên vai Yuto. "Đúng vậy, chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu, cùng nhau bảo vệ những người quan trọng."