webnovel

Chapter 25: Nút gỡ Của Giới Hạn Clouset

Hắn đưa ngón tay xoay lòng vòng lên không trung tạo ra nhiều vệt xoắn không gian, đây là bài tập đầu tiên để hắn có thể thích nghi với cách sử dụng quyền năng của mình hiệu quả. Nhưng điểm khiến hắn chú ý chính là những viên đá lơ lửng dù bên dưới không có gió, đó là lực hấp dẫn chia phối và được hắn kiểm soát

Trong Ma pháp trọng lực, hắn dễ dàng thay đổi quán tính của vật khi rơi, đó chính là gia tốc của năng lượng, sự gia tốc được hắn dễ dàng điều chỉnh bằng quyền năng

Mọi thứ cứ diễn ra đơn giản như thế và hắn cảm thấy kho tàn kiến thức mà mình đang có đã chạm đến giới hạn của Ma pháp. Hắn không thể sáng tạo thêm hay nghiền ép năng lượng vào Ma pháp vì đây đã là giới hạn Clouset, nếu bức phá giới hạn đó thì Ma pháp của hắn sẽ tự sụp đổ khỏi thế giới, chính thức mất đi cấu trúc của nó

[Vô vị...Raphel đã cho mình tất cả kiến thức về Ma pháp ở đây, chẳng còn cách nào để mình nghiền ép năng lượng mà không vượt qua giới hạn Clouset...]

[Nhớ hồi mới đến thế giới này...Đối với mình thì tất cả vẫn mang cảm giác bơ vơ, ngu ngơ như một con bò lạc. Các khái niệm về thế giới trước hầu như đều không thể được áp dụng chính xác nên khi đó, mình đã nghĩ con người không thể sử dụng được Ma pháp, đó là sự thật hiển nhiên từ thuở sơ khai của nhân loại cho đến nay ở Trái Đất. Tất cả truyền thuyết về các phù thủy độc ác thông thạo phép thuật hay Ma pháp chỉ là câu truyện truyền miệng, được thêu dệt lên bởi nỗi sợ thuần túy của con người]

[Chưa từng có bằng chứng hay được nhìn thấy tận mắt, con người chính là như thế. Một sinh vật vô năng sở hữu trí tưởng tượng toàn năng, sinh ra vô số tri thức cao siêu để thoả lấp bí ẩn của chính chúng do đó đối với loài vô năng...Siêu năng lực là một thứ được ví như thần thánh, được sợ hãi, được tôn thờ]

[Chính mình cũng là một ví dụ khi luôn tìm kiếm thứ được gọi là Ma pháp khi còn ở Trái Đất...Nhưng khi đã biết tất cả các bí mật của nó thì mình lại cảm thấy nó khá vô vị]

[Kiểu như mọi thứ đã được lý giải ở cấp độ hạ nguyên tử luôn rồi đấy...Thậm chí còn liên quan đến năng lượng nhỏ như dây và năng lượng không thời gian. Thứ khiến ta tò mò chính là sự bí ẩn trước cách vận hành kỳ lạ của nó nhưng bây giờ nó thật đơn giản!]

[Ba tháng rồi à...Ba tháng kể từ khi vụ đó xảy ra]

Mọi thứ đã được giải quyết. Khi Raphel một năm sau bị sụp đổ thì Raphel cũng quên đi cái cảm giác đau đớn, hối hận và hoang mang ấy. Cô cũng không có những nỗi oan ức, bất công, hận thù tích trữ để mà sự kiện cô nhận ra bản chất của mình thì không dễ dàng mất đi tính liên kết như trước. Dù rằng cô vẫn chấp nhận sự thật đó nhưng cô không lấy nó làm mục đích sống, cô chỉ coi việc này như một phần trách nhiệm còn mình thì sẽ đi tìm thứ gọi là "ý nghĩa của cuộc sống", mục đích của từng sự sống tồn tại sau khi hoàn thành quỹ đạo

Hắn cũng cho cô tâm sự với Raphel Yandere và giải thích về bản chất của mình. Mặc dù là có thêm thắt nhiều điều nhưng nó đủ để cô biết cái này là trách nhiệm hoàn thành quỹ đạo, cô có quyền từ bỏ nếu cô chán ghét. Bước tiếp theo Raphel Yandere nói đến sự không tồn tại của cô

Sự không tồn tại của cô là từ nhiều dự án tạo ra nên trong suy nghĩ cô luôn mặc định mình vốn không tồn tại nên mãi vẫn kẹt ở dạng ký sinh nhận thức Akira. Nhưng thật chất là dựa trên loại tồn tại cấp cao từ khi vũ trụ này còn chưa được sinh ra, một loại tồn tại mang dáng vẻ của cô nên xét theo một khía cạnh nào đó thì cô vẫn là một sự vật đã từng tồn tại

Điều làm cô thấy được an ủi hơn là sau khi một "trạng thái" Akira kế thừa ý chí của Akira trước thì hắn đã có một lối suy nghĩ chính chắn hơn bởi hắn có thêm một cảm xúc mới thông qua việc Akira sụp đổ để lại. Đó là "biết ơn". Hắn biết ơn việc cô đã làm, hắn biết ơn những thời điểm khó khăn trong quá khứ tạo nên nghịch cảnh để hắn lấy nó làm thử thách vượt qua, hắn biết ơn vì mình vẫn còn sống, vẫn tồn tại, biết ơn mọi đóng góp của Raphel một cách sâu sắc chứ không còn hời hợt như trước

Nhờ vào sự thấu cảm trong sự "biết ơn" mà Akira đã hài hoà với môi trường xung quanh. Từ tác động của người đàn ông bình thường ảnh hưởng lên dòng chảy lịch sử khiến năng lượng thời gian bù cho lỗ hổng của quá khứ trong hai ngày để cân bằng dòng năng lượng tự nhiên khiến nhận thức và ký ức của cô hoàn toàn bị thay đổi

Chấm dứt suy nghĩ, hắn nhận thấy hàng loạt quái vật có hình thù biến dị, chớp giật nhưng hắn vẫn nhận ra hình dạng của chúng. Nó là một loài bò sát thường săn mồi dưới mặt đất được gọi là Dariud, chúng sẽ ẩn nấp dưới lòng đất để rồi nhảy lên đớp mạnh vào tứ chi của nạn nhân

Tuy kích thước chỉ sáu mươi centimet đến một mét nhưng chúng lại sở hữu chiếc mõm đầy răng người cùng với cấu trúc sinh học phức tạp khiến cho bộ hàm của loài Dariud có thể mở đến 180 độ

Đứng trước một bầy Dariud, hắn cùng lắm chỉ mỉm cười trước sự bá đạo của bản thân vì hiện tại hắn đã dùng được Ma pháp Thánh cấp tối thượng dựa trên hình ảnh của Akira một năm tương lai khi cậu tiến vào vùng Mã Nhận Thức để rồi chứng kiến dự án thí nghiệm cấu trúc Ma pháp tối thượng. Chính vì góc nhìn ấy mà hắn cũng hưởng ké luôn cách thức thực hiện

"Ồ...Một bầy Hermes và Gucci."

Một trong số con Dariud thể hiện sự thù địch bằng cách tiết ra các chất hoá học trong cơ thể nó qua từng lỗ trên lưng, đầu và hốc tai khiến chúng bốc ra một mùi hôi thối kinh khủng. Thậm chí mùi thối ấy còn tạo ra một khối lượng riêng trong bán kính hai mét

Phía trên lưng phát ra các tiếng nhớp nháp của âm thanh khi ta xé một miếng thịt dày bỏ vào mồm nhai xồm xoàm. Bộ răng lỏm chỏm được giấu bên trong lưng của chúng bung ra đầy kinh dị khiến lũ Dariud trông như đôi cánh bằng thịt được đính lên những chiếc răng người làm vật trang trí

Vì tiết kiệm thời gian và nhận thức của cả hai nên Raphel liền kéo hắn đến một vị trí an toàn hơn để ngồi phân tích quỹ đạo tiếp theo

Tất nhiên là điểm thiện cảm của cô đã giảm đi sau khi biết Akira có thể là cha mình nhưng nhiêu đó không thể cắt đi mối liên kết của cả hai. Cô vẫn còn phân vân với các quyết định của mình, có chút day dứt, run rẩy khi tiếp xúc với hắn nhưng thay vì làm ngơ như Akira trước đã làm thì nay hắn đã chủ động tử tế với cô trong lời nói và hành động tiếp theo của mình bằng việc dùng ngôn ngữ tượng hình để giao tiếp với cô

Nhưng điểm đột phá nhất chính là hắn không để quá nhiều suy nghĩ đánh giá, tự cao và luôn xem bản thân là độc nhất hiện hữu liên tục trong tâm trí như Akira trước, hắn cũng không tỏ ra nghi ngờ với các lời nói của cô và không có những hành động như dò xét sự thật thông qua ánh mắt Raphel. Lúc trước cô đọc được, cảm nhận được hay thấy mình đang bị dò xét thì những cảm xúc ấy luôn khiến cô cảm thấy thất vọng. Bây giờ hắn dựa vào sự tử tế và quan sát khiến Akira có thể lọc được những gì nên thể hiện ra những gì nên được xoá khỏi ý thức vì liên kết cả hai càng kém thì sức mạnh càng yếu

'Ra rồi, đi thôi Shiro.'

[Nếu mình mãi ở đây thì quỹ đạo sẽ phải thay đổi theo chiều hướng xấu đi]

Hắn nhìn thấy nhiêù dạng biến đổi kinh tởm từ các loài côn trùng hay đến những loài lưỡng cư và động vật khác nhưng trường hợp này là ngoại lệ vì cái mùi hôi thối đến ăn mòn không khí, cơ thể biến dị ra hàng chục cái tay, cái chân của con người, phía trên đầu là một bộ hàm chiếm một phần ba cơ thể nhô ra từng chiếc răng người lổm chổm

Akira nhìn bọn chúng tách các chi trên cơ thể và lớp thịt hệt như cách ký sinh trùng điều khiển vật chủ giết kẻ thù mà hắn từng xem trên Anime

Bộ ký sinh trùng ấy được hắn đưa vào top năm mươi bộ Anime hắn yêu thích nhất, bộ phim kể về một loại ký trong não vật chủ, chúng sẽ tàn sát mọi cá thể trong đàn với một mục đích là độc chiếm thành cá thể duy nhất

Sau khi nhân vật chính chật vật để chạy trốn thì liền bị bắt vào khu nghiên cứu, bị tra tấn sau đó được tiêm thêm một con ký sinh trùng vào người để xem sự kích thích khi hai con cùng ký sinh lên một vật chủ

Khi ấy Main mới biết số ký sinh trên Trái Đất đều đến từ phòng thí nghiệm này tràn ra ngoài, bọn họ đều không biết mỗi loại ký sinh đều có bản năng cũng như trí thông minh không kém gì con người, điều đó đã làm ngày tận thế đến sớm hơn với Trái Đất

Nghĩ đến đây hắn không khỏi rùng mình nếu thứ sinh vật ấy có mặt trên thế giới này và bỗng chốc một ngày nào đó hắn cũng bị ký sinh thì hắn sẽ ưu tiên việc tự sát mà không phải nghĩ về bất cứ biện pháp nào để cứu sống. Lúc đó Akira sẽ kích thích và mỉm cười trước cái chết của lũ ký sinh trùng và hắn sẽ giữ nguyên cái nụ cười ấy đến khi chết

Hàng chục năm sau, khi ai đó sẽ khai quật trên phần đất cắm dùi của hắn sẽ phát hiện ra một bộ xương đang cười thật thống khoái bên dưới nấm mồ và họ sẽ đặt cho bộ xương ấy như là một biểu tượng của hạnh phúc

[Fufu~]

[Lạc đề từ loài Dariud đến một câu truyện Sad Ending và Hero, mình cũng tài năng phết]

Bên dưới chân hắn có một Dị Điểm để thực hiện bước chuyển tiếp thứ hai

Dị điểm là một cầu nối để kết nối bản thân với từng Đa Thức Không Gian. Được ví như sợi dây điện kết nối với ổ cắm, từng vũ trụ sẽ có một hệ số riêng nên thay vì tìm kiếm, đào bới trong vô hạn hệ số thì hắn chỉ cần kết nối với Dị Điểm đã đánh dấu thì hắn có thể một bước chạm đến ổ cắm (ngược lại) mà mình cần đi đến, để giữ được tính liên kết thì hắn phải lưu trữ tại Dị Điểm đến khi quỹ đạo hoàn tất. Khi đã đủ vững chắc thì kế hoạch sẽ chính thức thành công mỹ mãn

Phía dưới là một không gian năm chiều gồm nhiều dữ kiện quá khứ, tương lai của hắn, của Raphel. Nhưng kỳ lạ thay, từng dữ kiện ấy chỉ diễn ra trong thời gian hắn đến thế giới này và cô cũng thế, không hề có bất kỳ dữ kiện nào khớp với ký ức hắn nhớ được từ quá khứ. Tương lai lại xuất hiện vô số biến số khiến chính chiều không gian ấy dễ bị rung động và nó thiếu tính chính xác vì bản chất của thời gian là một loại năng lượng tức nó vẫn phải có một bộ khung cố định chức năng của nó. Bộ khung ấy chính là hiện thực của Akira, tương lai không thể có khi chẳng có tương lai nào đang diễn ra với cách Akira sử dụng "năng lượng thời gian"

.

.

.

.

Akira ngước nhìn những thân cây nằm ngang ở tình trạng trên không trung, cả bộ rễ của nó cũng phân nhánh ra cả trăm mét nhưng đều bị trôi nổi trước mắt hắn, đôi nét giao động của cơn gió khiến những chiếc lá rung rinh mang theo hơi thở của khu rừng quỷ dị, kinh hoàng

Từng giọt nước nhỏ rơi lách tách báo hiệu của sự kết thúc cho một trận mưa lớn để lại không khí chết chóc khi những loài động vật bị dính phải hạt mưa liền chết vì lão hoá, còn thực vật thì nhanh chóng héo mòn rồi đâm chồi lên rừng cây non trẻ cách nhau không xa tạo nên khung cảnh hoang sơ, chết chóc và làn sương giúp vật chất trẻ hoá

"Raphel...Vì sao tôi chỉ có thể vay mượn được ba năm nhận thức mà không phải là bốn hay năm năm?"

Cô dịu dàng vuốt cằm giải thích

'Vì đó là thời điểm Shiro đã chết vào năm năm sau nên quỹ đạo chỉ có thể lách luật nhân quả đến thời điểm ấy. Từng yếu tố đều dễ dàng bị thay đổi chỉ cần một tác động nhỏ cả mà, Shiro. Nếu bây giờ Shiro vay thì có thể là mười năm, trăm năm,...Nhưng vẫn phải nằm dưới sự kiểm soát, cấp phép của quỹ đạo. Khi có một sự thay đổi của quỹ đạo rút ngắn thời gian sống của chúng ta nhưng số nhận thức mà trước đó ta đã mượn lại vượt qua luật nhân quả thì năng lượng thời gian sẽ bù vào sự thiếu sót đa vũ trụ. Nhưng Raphel khuyên Shiro nên hạn chế đến mức tối thiểu vì nó dễ làm rối loạn quỹ đạo khi chúng ta sẽ phải chiến đấu với luật nhân quả.'

[Luật lệ của tự nhiên sao...]

"..."

"À, ừ. Cảm ơn em, Raphel."

Trước hắn sẽ chỉ "ừ" hoặc "oke" nhưng khi "trạng thái" khác của Akira đến thế chỗ thì hắn cũng có nhiều suy nghĩ thay đổi. Cái hắn thay đổi đầu tiên chính là cách khen cô làm sao để cô không còn cảm thấy lời nói của mình không có trọng lượng. Khi cô lãng đi sự không tồn tại của mình thì hắn sẽ tiến đến một bước là tái cấu trúc ký ức mới của một sự tồn tại là Raphel để từ đó nghe theo người đàn ông ấy nói chính là kiểm soát cô

[Quả nhiên...Bản chất của năng lượng thời gian là hệ số, và nó lấp đi lỗ hổng bằng cách bù hằng số vào dãy thông tin bị thiếu của thế giới...]

Số năng lượng thời gian dùng để lấp đi lỗ hổng của dòng lịch sử gốc trong hai ngày đó ít đến mức không đáng kể. Vì hai ngày đó không có biến số nào liên quan đến việc sử dụng Ma pháp cấu trúc phức tạp, năng lượng tối hay bẻ cong thực tại, cho nên không cần đến nhiều hằng số bù vào số năng lượng bị sử dụng cho ngày hôm qua

[Nhớ đến Akira một năm sau...Không biết một năm ở đó sẽ tương đối như thế nào mà có thể khiến Raphel sắp rơi vào tuyệt vọng đến điên cuồng]

'Raphel nghĩ chắc hẳn cô ấy đã rất yêu Shiro.'

"?"

Bất ngờ trước câu trả lời đó, không phải vì hắn ngạc nhiên bởi cô có thể yêu mà là cách suy nghĩ của Raphel bây giờ đã thoáng hơn một cách lạ thường, không đúng với khoảng thời gian trước. Hắn gật gật đầu rồi nghĩ thêm nhiều giả thuyết có thể xảy ra, để tỏ rõ mình có quan tâm đến cô, hắn liền giơ ngón cái lên để cô cảm thấy mình luôn được hắn quan tâm

"Em cũng có khả năng yêu đương nữa sao Raphel? Em ngày càng giống con người hơn rồi đó.". Hắn bắt lấy cơ hội để bông đùa một câu làm tăng mức độ thiện cảm của cả hai lên

'Uhmm...Vâng, Raphel nghĩ vậy.'

/Tớ và cậu bắt đầu giống một thực thể hơn là loại tồn tại rồi đó Raphel~!/

(Chúng ta...Đang tồn tại...)

Cô tự nhủ với lòng mình rằng cô đang là một sự tồn tại tuy đã từng không tồn tại nhưng bây giờ cô chính xác là đang sống, quá khứ đã qua thì cô để nó cứ trôi không nên ngó ngàng gì tới nó vì ký ức buồn chỉ tổ làm vướng chân cô

.

.

.

.

[Chà...Mưa này khoẻ dữ, tuy chỉ là vài hạt mưa nhưng cũng có thể khiến móng tay mình dài thêm bốn đến sáu centimet]

Thực tế đa phần các loài bò sát, các loài động vật, thực thể sống trong Vùng Tuyệt Đối đều rất kị nước vì mưa ở đây có chứa một khả năng phá bỏ quy luật tự nhiên nên chúng vô tình gây ra hiện tượng lão hóa nếu một vật chất chạm phải

Trong lúc thực hiện hệ Ma pháp Sơ cấp, hắn thì thầm một câu nói trong miệng, "Tinder". Rồi cho một mồi lửa nhỏ được cháy trên đầu ngón tay bắn xuống đống lá phía dưới

Đa phần các Ma Pháp Sư sẽ chẳng ai dại dột mà đặt tên cho chiêu thức của mình vì chúng rất dễ làm lộ quân bài tuy nhiên cũng có thể lợi dụng sự tráo đổi để nói tên kỹ năng này và dùng kỹ năng khác nhằm lấp liếm đi con ác chủ bài nhưng để đổi lại người thi triển sẽ dễ mất tập trung trong thời gian nói dối chiêu thức và vô tình lại tạo ra một kẻ hở giúp ván đấu kết thúc nhanh chóng

Một điều e dè nữa đó là sự tập trung vì trước khi nói ra tên chiêu thức, các Ma Pháp Sư cần phải huy động năng lượng để viết lên một hệ Ma pháp có cấu trúc rối rắm và nó tốn rất nhiều tinh thần. Nếu họ nói ra tên chiêu thức hay nói dối tên chiêu thức thì không khác gì họ đang phải làm nhiều công việc cùng một lúc

Chúng sẽ làm suy nghĩ của các Ma Pháp Sư rối hơn tơ vò nếu vô tình quên hoặc thêm, thừa, thiếu cấu trúc để rồi cuối cùng sẽ viết sai hệ Ma pháp làm chúng tự hủy hay nghiêm trọng hơn là phát nổ với lượng Mana được thêm vào từ tự nhiên dữ dội đến mất kiểm soát

Khi Tinder của hắn kết hợp với đường xoắn của không gian thì thực tại đó như có nhiều lực vô hình tác động lên làm nhiệt độ của một Ma pháp Hoả Sơ cấp vượt đến giới hạn của cấu trúc đó có thể chịu vững là 2000 độ C và vẫn tiếp tục được gia tăng. Từ 2000 lên 2300 chính thức vượt qua cấu trúc của Ma pháp Sơ cấp gây nên hiện tượng sụp đổ cấu trúc biến Tinder của hắn không còn là Tinder nữa mà nó chỉ đơn thuần là một cấu trúc nhỏ cho Ma pháp cao cấp hơn

"Quả nhiên."

[Dù mình từng chú ý đến Ma pháp trọng lực và để ý đến điểm nó không hề có vòng tròn Ma pháp sau khi một Ma pháp được thực hiện...]

[Nhưng bây giờ mình phải chú ý đến nó thêm một lần nữa. Thứ nhất chính là nó không hề có giới hạn, cũng giống như hố đen. Càng nặng thì càng chịu lực hấp dẫn nên Ma pháp trọng trường chỉ được phân cấp tùy thuộc vào mật độ năng lượng, sức nặng chứ không hề liên quan đến cấu trúc. Thứ hai là thế quái nào mà nó vẫn được chấp nhận bởi Cây Thế Giới trong khi Ma pháp ấy còn chẳng phải là một quyền năng để được lách luật và không bị Cây Thế Giới kiểm tra cấu trúc...? Vậy thì làm thế nào mà nó vẫn có thể được thi triển vào không gian có sự kiểm soát của Cây Thế Giới thay vì phải tạo ra thực tại giả tưởng để dùng được? Cây giờ già quá nên lú lẩn rồi nên buông thả một tý à?]

Đa phần khi sử dụng một Ma pháp, bên cạnh người thi triển sẽ xuất hiện vòng ánh sáng tượng chưng cho sức mạnh cũng như màu sắc của lõi thì nó còn phải thông qua việc kiểm tra cấu trúc của Cây Thế Giới nhằm có được đánh giá đầy đủ về Ma pháp từ đó sẽ xuất hiện một hoặc nhiều vòng tròn Ma pháp tượng trưng cho cấu trúc của Ma pháp ấy

'Điểm đáng chú ý chính là lực hấp dẫn khi nó vốn là hiện tượng các điểm trong không thời gian bị hút bởi năng lượng, năng lượng không thời gian.'

"Hả?"

"..."

Akira trầm ngâm và sử dụng việc nén nhận thức cho những câu hỏi tự mình đặt ra và tự mình giải đáp

"Tách!"

Hắn búng ngón tay chỉ rõ cho việc hắn đã thông suốt sau khi phân tích lực hấp dẫn

[Ừ nhỉ! Cảm ơn em, Raphel. Vậy có nghĩa là lực hấp dẫn tuy tồn tại trong mọi không thời gian nhưng nếu là trong cấu trúc Ma pháp thì hoàn toàn nằm ngoài khả năng của Cây Thế Giới vì lỗi nào đó. Mà cấu trúc Ma pháp lại đến từ dòng năng lượng dây nhưng năng lượng dây lại thuộc vào khả năng của Cây Thế Giới...Khoan, lực hấp dẫn chính là năng lượng không thời gian mà Cây Thế Giới lại có thể tác động được một phần vào năng lượng đó tức nó phải kiểm soát được lực hấp dẫn chứ nhỉ?]

"Hmmm..."

'Neutrino còn có Electron Neutrino hoặc Tau Neutrino hay Muon Neutrino...Về cơ bản thì không có thứ gì là tuyệt đối, có thể Ma pháp trọng lực là một lỗi của sự kiểm soát năng lượng từ Cây Thế Giới. Giống như nó nhầm lực hấp dẫn thành một năng lượng nào đó đã qua kiểm soát.'

[Đúng rồi, không có thứ gì là hoàn hảo]

Hắn đã tìm thấy điểm sáng cho việc nâng cao Ma pháp của bản thân

[Ma pháp sẽ mạnh mẽ hơn nhưng vẫn ở trong giới hạn Clouset. Nhưng yếu tố chính là làm thế nào để thúc đẩy lực hấp dẫn tạo ra Ma pháp đột phá điểm giới hạn ấy...? Dù có là Ma pháp trọng trường Thần cấp đi chăng nữa thì làm cách nào để khiến nó vượt qua cả Ma pháp Thần cấp tối thượng?]

'Cái này Raphel sẽ từ từ nghiêng cứu, tạm thời chúng ta đã tìm ra điểm sáng cho việc đột phá giới hạn Clouset rồi Shiro!'

Giọng truyền âm mang hơi hướng tươi vui chúc mừng nhưng cũng pha thêm chút nét đùa nghịch của trẻ con. Có vẻ như ba tháng qua cô cũng lấy được thêm một chút mảnh ký ức nên tính cách đã trở nên sát nút với một cô bé thông thường, chỉ là cô vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh để có thể nhanh chóng ứng phó với từng thử thách nếu chúng đột nhiên ập tới

[Fufu~! Ma pháp lực hấp dẫn à...Lợi dụng lực hấp dẫn để đột phá cái lỗi ấy, cái giới hạn Clouset chó chết]