webnovel

Hoa khôi trường Đại học G, Lâm Giang

Editor: Wave Literature

Ngày tiếp theo là ngày lễ tình nhân.

Đối với các cặp đôi, đây là một ngày hết sức quan trọng. Tuy nhiên đối với người đã có hôn ước như Thi Yến, ngày hôm nay không khác gì một ngày Chủ nhật bình thường khác - ngày mà cô quay về khu ký túc xá của trường.

Khi Thi Yến tỉnh dậy khi trời đã sang trưa.

Sau khi đánh răng và ăn điểm tâm sáng, cô xem qua tin nhắn trên điện thoại của mình.

Cô mong mỏi chờ đợi tin nhắn từ Giang Lâm nhưng vẫn chưa có một dòng tin nhắn hồi âm nào.

Gia đình của Thi Yến sống ở vùng ngoại ô thành phố Bắc Kinh. Vì thế mà khi xe buýt của cô đến bến Đại học G thì kim đồng hồ đã điểm bốn giờ chiều.

Ba người bạn ở cùng ký túc xá của Thi Yến đến từ các tỉnh khác. Họ cũng là những người độc thân. Vì vậy vào ngày đau lòng này, họ đã ngậm ngùi cắm rễ trong phòng ký túc xá.

Khi Thi Yến trở về phòng, Lăng Nộ An đang loay hoay giặt quần áo trong khi Giang Nguyệt và Hạ Điền Điền nằm lăn lộn trên chiếc giường của Lăng Nộ An, nghiên cứu diễn đàn của trường bằng chiếc Ipad trong tay.

Giang Nguyệt: "Trong bảng xếp hạng hoa khôi trường Đại học chúng ta, người đang có nhiều phiếu bình chọn nhất vẫn là cô sinh viên năm ba, Tần Nhất Nhiên."

Hạ Điền Điền: "Thật ra Lăng Nộ An của chúng ta vẫn được khá nhiều phiếu bầu đấy chứ. Cậu xem xem, chúng ta mới là sinh viên năm nhất và chỉ vừa đăng ký cách đây nửa năm. Vậy mà Lăng Nộ An đã thành công trong việc nhận được nhiều sự chú ý, điều đó chứng tỏ ngoại hình của cậu ấy rất đặc biệt."

Với đôi bàn tay đang còn sũng nước, Lăng Nộ An thò đầu ra khỏi góc cửa phòng tắm, nói với ra: "Giá mà Yến Yến để chúng ta đăng hình ảnh của cậu ấy lên bảng xếp hạng, bảo đảm phiếu bầu của cậu ấy sẽ vượt qua tôi cho mà xem."

"Ngay cả khi không tham gia tuyển chọn, Yến Yến đã nhận được rất nhiều lời tỏ tình trong khoa của chúng ta rồi. Nếu cô ấy tham gia tuyển chọn, chỉ cần nghĩ đến việc đó thôi thì cả ký túc xá này sẽ như thế nào mỗi ngày…" Giang Nguyệt nhận xét khi cô tiếp tục lướt xem diễn đàn cùng với Hà Điền Điền.

Tuy nhiên, trước khi Giang Nguyệt có thể nói hết câu, Hà Điền Điền đột nhiên thốt lên vì sốc, "Ai trên cõi đời này vậy? Có ai đó thực sự có số phiếu cao hơn Tần Nhất Nhiên…"

Kể từ khi vào Đại học G đến bây giờ, Tần Nhất Nhiên luôn là người chiếm giữ vị trí hoa khôi của trường trong ba năm liền. Vậy mà có ai đó đã vượt qua cô ta?

Thi Yến cũng tò mò đến vấn đề này. Cô bước đến bên Giang Nguyệt và Hà Điền Điền với gói khoai tây chiên chỉ mới bóc ra trên tay.

Hà Điền Điền gõ chuột vào chủ đề của diễn đàn. Và tại đây, Thi Yến đã đọc được những từ sau [Phiếu bầu chọn hoa khôi đẹp nhất trường Đại học G của tôi dành cho một sinh viên năm ba Khoa Toán, Lâm Giang]

Lâm Giang… Thi Yến đang nhai đống khoai tây chiên trong miệng đột nhiên cảm thấy cơ thể bị đóng băng.

Đoạn viết được đăng lên với chủ đề là một tấm hình của Lâm Giang.

Chàng trai trong bức ảnh đang mang áo phông trắng thanh thoát, dáng người cao ráo, thần thái thanh lịch đứng trước tòa thư viện của Đại học G.

Bức ảnh dường như đã được chụp lén và và trong tấm hình khuôn mặt của Lâm Giang biểu lộ một tâm trạng không tốt.

Lâm Giang dường như đang chờ đợi ai đó, đôi lông mày thanh tú của anh nhíu lại, anh đang dần mất kiên nhẫn.

Tuy nhiên, giữa những tia nắng rực rỡ của ánh mặt trời buổi chiều, trông anh vẫn đặc biệt rạng rỡ trong ánh hào quang.

"AHHHHHHH! Đó là Huyền thoại của tôi!"

Khi Hà Điền Điền hét lên đầy phấn khích, tay Giang Nguyệt tiếp tục cuộn xuống chủ đề để đọc những câu trả lời thú vị ở dưới.

[Lâm Giang tham gia cuộc tuyển chọn hoa khôi ở trường sao?OP1!, không phải cậu đăng nhầm đấy chứ?]

[Ai nói rằng hoa khôi của trường phải là nữ chứ? Không có gì sai với chủ đề của OP cả - Hoa khôi của Đại học G là Lâm Giang!]

[666662. OP, tôi sẽ cho bạn một trăm điểm chất lượng vì điều này. Tôi vô cùng sâu sắc biết ơn bạn!]

[Nhưng thành thật mà nói, dù có xinh đẹp như như hoa khôi Tần, cô ấy vẫn không thể sánh được với Lâm Thần Thoại của chúng ta…]

Sau khi đọc to vài đoạn hội thoại, đột nhiên Giang Nguyệt dừng lại.

Cứ như thể cô ấy gặp phải điều gì đó thật đáng sợ. Cô nhìn chằm chằm vào iPad với đôi mắt trợn tròn, giống như cô sợ sẽ không đọc kịp trước khi dòng chữ biến đi mất. Một lúc lâu sau, cô mới lắp bắp, "T-Tần Nhất Nhiên và L-Lâm Gian… đã thành một cặp rồi…"