Khi Giang Nguyệt đã không còn lời nào để diễn tả lòng ngưỡng mộ thì cô đột nhiên nhớ lại vấn đề chính ngay. "À phải rồi, Yến Yến này. Làm sao cậu biết hôm qua Lương Mạc đã lên kế hoạch chống lại cậu? Cậu nói với tớ nếu cô ấy dùng điện thoại của cậu gọi Hàn Giang thì tớ nên đóng vai Hàn Giang và chat với cô ấy. Cậu thậm chí còn nhờ tớ mượn Hạ Điền Điền một bộ quần áo của Hàn Giang trước khi ghé chỗ cậu."
Thi Yến: "Tớ chỉ đoán mà thôi."
"Hả?" Giang Nguyệt thực sự sốc khi nghe Thi Yến trả lời bình thản như vậy, một lúc sau, cô đặt tay lên trán Thi Yến. "Đầu câu đâu có ấm đâu, tại sao đột nhiên cậu lại nói những lời vô nghĩa như vậy chứ?"
"Tớ đang rất nghiêm túc đấy..." Thi Yến nhìn Giang Nguyệt. "... Đó thực sự chỉ là một phỏng đoán. Những việc tớ nhờ cậu làm chẳng qua là một biện pháp đề phòng trong trường hợp có chuyện gì xấu xảy ra thôi."
Giang Nguyệt: "Vậy là cậu đã biết Lương Mạc sẽ cố tình chơi xấu cậu?"
Thi Yến chỉ đáp lại nhẹ nhàng "Ừm".
Support your favorite authors and translators in webnovel.com