"Ơ, anh làm gì đấy, em đã tắm đâu."
"Làm xong rồi tắm."
Sau đó, Hoắc Miên hoàn toàn đắm chìm trong sự dịu dàng của Tần đại nhân. Có thể vì lâu rồi không ở bên nhau nên hai người đều cực kỳ nhiệt tình.
Hoắc Miên thậm chí còn thấy hơi căng thẳng pha lẫn cả sự hưng phấn…
Phối hợp với động tác của Tần đại nhân một cách trúc trắc… có lúc lại nhẹ nhàng khiêu khích anh.
Tiếng thở dốc tràn ngập trong không gian. Đêm như thế, trở nên vô cùng nồng nàn.
Một tiếng sau.
Hoắc Miên vào nhà vệ sinh tắm rửa, sau đó bước ra đầy mỏi mệt…
Tần Sở hình như cũng mệt, anh dựa vào đầu giường, châm một điếu thuốc.
Lúc Hoắc Miên bước ra, anh vươn tay, Hoắc Miên ngoan ngoãn bước qua, ngồi xuống mép giường.
Anh dùng một tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô: "Vợ à, từ lúc Tống Dĩ Thi về nước, số lần hai ta tức giận với nhau nhiều lên. Anh nghĩ lại thì, có lẽ do thái độ anh từ chối cô ta chưa đủ rõ ràng nên để em hiểu nhầm, xin lỗi."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com