"Nói đi chứ, cậu Tô..." Ngụy Liêu cũng không giữ được bình tĩnh nữa.
"Tôi không thể nói."
"Vậy thì anh không còn cách nào chứng minh bản thân vô tội được rồi. Anh là chủ nhà, có nhân chứng nói từng thấy anh ở trong phòng ngủ, người chết nhảy lầu từ phòng ngủ của anh, trong camera giám sát chỉ có một mình anh vắng mặt một lúc lâu. Cậu Tô, chúng tôi có lý do tin rằng việc này có liên quan đến anh. Anh vui lòng hợp tác, theo chúng tôi đi phối hợp điều tra."
Cao Nhiên là một người rất chính trực. Đừng thấy bình thường anh ta nói nói cười cười, miệng lưỡi gay gắt mà lầm. Khi xử lý vụ án, anh ta làm việc một cách sấm rền gió cuốn, sẽ không vì đối phương là Tô Ngự mà nể mặt.
Cao Nhiên vẫn như trước đó, có ý làm việc theo nguyên tắc không niệm tình riêng.
Tô Ngự gật đầu: "Được, tôi sẽ đi với các anh, các anh hãy điều tra kĩ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Nhìn thấy Tô Ngự lên xe cảnh sát về Cục cảnh sát, ánh mắt đám đông trở nên phức tạp hơn.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com