"Anh thôi đi, em đâu biết là anh muốn nắm tay, em nghĩ rằng anh muốn lấy nước, còn sợ em cản anh nữa." Chu Linh Linh phản bác.
Cái đôi này làm cho Tần Sở và Hoắc Miên cười đau bụng.
"Lúc này mới vừa lên đường, mà hai người đã bắt đầu chơi sờ tay. Vậy có phải lát nữa, chạy không tới năm cây số, hai người muốn chơi 'xe lắc' không?" Hoắc Miên cố ý hỏi.
Cao Nhiên: "…"
Chu Linh Linh: "Hoắc Miên, cậu trở nên đen tối rồi."
"Tớ học từ Tần đại nhân đấy." Hoắc Miên đắc ý.
"Vợ, sao em lại làm chồng chịu tiếng xấu, em không biết ngượng à?"
"Không biết ngượng… Trước đây em gả cho anh, chính là để anh giúp em chịu tiếng xấu."
"Được rồi, anh nhận… nhưng đêm nay có thể làm thêm hai lần, bồi thường cho anh vì đã chịu tiếng xấu thay em được không?" Tần đại nhân nghiêm trang hỏi.
Lúc này, đến lượt đôi kia cười.
Dọc theo đường đi, bốn người vui cười trò chuyện.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com