"Sao thế? Vừa nghe đến chuyện thằng bé phải đi thì lại không vui à?" Tần Sở dịu dàng ôm lấy cô rồi hỏi.
"Không phải, dù sao thì nó cũng tự quyết định rồi, em không muốn can thiệp, thế đi đâu? Bao giờ thì đi?"
"Đến New Zealand, trường đại học cũng khá tốt ngay ở Wellington, chuyên ngành cũng tương tự với chuyên ngành bây giờ của nó, visa đã xong rồi, ba ngày sau cất cánh."
"Nhanh vậy à?" Hoắc Miên hơi giật mình.
"Hôm nay anh gọi cho Chí Tân rồi, đấy là ý kiến của nó."
"Được rồi, em đã hiểu."
"Lát nữa chúng ta về nhà ăn cơm đi, làm bạn với thằng bé nhân lúc nó chưa đi."
"Vâng." Hoắc Miên gật đầu.
Mười phút sau, Tần Sở ký nốt chỗ tài liệu còn lại rồi ra về cùng Hoắc Miên…
"Chồng… Anh không ăn bánh hoa quế mà mẹ anh làm cho anh à?" Hoắc Miên nhìn về phái hộp cơm tinh xảo trên bàn làm việc.
"Em thích ăn thì cho em đấy."
"Em không thèm." Hoắc Miên lập tức từ chối.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com