Cảnh sát Hà quay đầu lại, liếc mắt nhìn Tô Ngự, sau đó nhìn mọi người xung quanh rồi nói: "Hình như mọi người đã quên, bản thân cô Hoắc Miên là một bác sĩ xuất sắc, theo tôi được biết, y thuật của cô ta vô cùng cao siêu, đã được đặc cách thi thăng chức lấy được giấy chứng nhận tư cách bác sĩ, trong đó có một môn thi chính là giải phẫu xác chết, từ trước đến nay cô ta là người dùng ít thời gian nhất, nhưng thủ pháp lại hoàn mỹ nhất."
Sau khi cảnh sát Hà nói xong, cả phòng đều khiếp sợ...
"Không thể, không phải đâu, không phải cô ấy, không phải cô ấy..." Tô Ngự có vẻ như đã mất khống chế, định lao lên phía trước.
"Cậu Tô, cậu bình tĩnh đi, đây là tòa án." Đường Xuyên đau lòng đỡ Tô Ngự thật chặt, chỉ lo anh ta làm ra hành vi gì đó không lý trí...
Hoắc Miên vẫn mỉm cười nhàn nhạt...
"Cô gái này... Thật sự phát điên rồi, dám làm vậy với con gái tôi, tôi muốn cô ta chết..."
Thị trưởng Tống cắn răng nói từng chữ một...
Support your favorite authors and translators in webnovel.com