Lúc này, chợt có tiếng gõ cửa.
"Vào đi." Hoắc Miên nhìn ra cửa.
Anh Tử bước trên đôi giày cao gót tiến vào, ném một xấp hợp đồng trước mặt Hoắc Miên.
"Bà chủ, chúng tôi muốn thanh lý hợp đồng."
Hoắc Miên ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn cô ta.
"Thanh lý cái gì?" Bella khó hiểu.
"Bà chủ, đừng trách chúng tôi vô tình. Nghê Dương có tình cảm sâu đậm với cô, coi cô là chị ruột. Cậu ấy ngại nói, nhưng tôi là người đại diện của cậu ấy, không thể ngại được. Chuyện này liên quan đến tương lai của phòng làm việc chúng tôi. Bây giờ Nghê Dương đang nổi tiếng, có rất nhiều công ty điện ảnh ra giá cao, Tinh Hoàng hay Hoắc Thị đều là nơi tốt. Người sáng suốt đều biết công ty chúng ta sắp tiêu rồi. Nếu cứ tiếp tục gắng gượng như thế, chỉ mài hết độ nổi tiếng của Nghê Dương đi thôi, đến lúc ấy không còn giá cao như bây giờ. Nếu cô muốn tốt cho Nghê Dương thì thả cậu ấy đi đi. Chết một mình còn hơn đánh nhau rồi chết chùm."
"Cô nói gì thế?" Bella nổi giận.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com