"Bà chủ tặng quà, cô ấy nhất định sẽ thích."
"Không được nịnh nọt!" Cô gái nhấn mạnh.
"Không phải nịnh nọt, mấu chốt là trên toàn thế giới chỉ có một đôi hồ lô bạch ngọc, nó là vô giá…" Trợ lý nghiêm túc trả lời.
Cô gái bị trợ lý chọc cho bật cười.
"Nhớ chị ấy quá đi… Nhưng mà nói kiểu gì cha cũng không cho tôi đi tìm chị ấy, thật là phiền phức."
"Giáo sư cũng chỉ vì tốt cho cô thôi… tình hình hiện giờ rất căng thẳng… lỡ như…"
"Tôi hiểu… Thật ra, nhìn chị ấy được sống cuộc sống yên ổn hạnh phúc, đã là vô cùng tốt rồi… Nếu chị ấy có thể tiếp tục cuộc sống như vậy … thì cho dù cả đời này tôi không đi nhận chị, cũng không sao cả… Tôi và cha tôi cực khổ quá rồi… mấy năm nay vẫn luôn sống lang thang xứ người, thật sự không muốn chị ấy bị cuốn vào…"
"Cô ấy có thể có được đứa em gái như bà chủ, đã là rất hạnh phúc rồi. Mọi người không đi tìm cô ấy, thật ra không phải vì không thương cô ấy, mà là vì bảo vệ cô ấy…"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com