"Tiệc mừng Giáng sinh, cos nhân vật phản diện, em muốn đến không?"
"Wow, trời ơi… Vừa nghe là đã thấy vui rồi…" Nghê Dương cười không ngậm được miệng vào.
Anh ta đang ở tuổi rất thích những thứ kỳ lạ cổ quái, cho nên rất hứng thú với việc cosplay.
"Có đến không?"
"Phải đến chứ… Quá tuyệt vời… em có dự cảm đây chính là buổi tiệc Giáng sinh rất đáng nhớ."
Nghê Dương vỗ tay khen hay.
Nhìn khuôn mặt tỏa nắng của anh ta, Hoắc Miên hỏi thử: "Gần đây cậu… có liên lạc với Tạ Quyên không?"
"Chị, đang yên đang lành chị nhắc đến người cặn bã ấy làm gì?" Nghe đến hai từ Tạ Quyên, Nghê Dương lập tức giận tái mặt.
"Nghê Dương, em đừng nói bà ấy như vậy, bà ấy… dù sao thì cũng là mẹ em mà."
"Mẹ… Từ này quá nặng, bà ta xứng à? Bà ta chỉ là mẹ của đứa bé kia thôi, không phải mẹ của em, bà ta chưa làm tròn trách nhiệm của một người mẹ đối với em… Có khi chính bà ta còn đang thấy xấu hổ đấy." Nghê Dương cười lạnh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com