Dương Mỹ Dung dắt cặp sinh đôi về phòng nghỉ ngơi.
Chí Tân cũng biết anh rể có nhiều chuyện muốn nói nên cũng về phòng nghỉ sớm.
Tần Sở nắm tay Hoắc Miên, chậm rãi bước lên tầng hai, đến phòng ngủ chính của bọn họ.
Vừa mở cửa bước vào, Hoắc Miên chưa kịp đứng vững, Tần Sở đã đè cô lên vách tường rồi hôn cô.
Tiếp theo đó là những nụ hôn mãnh liệt, trời đất quay cuồng, giống như cơn bão quét ngang qua cơ thể của Hoắc Miên.
Cô thậm chí còn chưa kịp chuẩn bị.
Mãi đến khi cô bị anh hôn mềm nhũn tay chân, không còn chút sức nào, Tần Sở mới buông cô ra.
Anh nhìn khuôn mặt thanh tú của cô, cảm thấy tất cả đều hư ảo tựa như đang nằm mơ.
Tần Sở vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, sau đó vuốt tiếp xuống dưới, đến khuôn mặt… rồi đến đôi môi mềm mại kia, thích đến nỗi không nỡ buông tay, có nhìn bao nhiêu lâu cũng vẫn không thấy thỏa mãn.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com