"Tiệc gia đình ạ? Bác gái… trước bác không thích Hoắc Miên lắm cơ mà? Sao lại còn ăn... tiệc gia đình?" Tống Dĩ Thi hỏi dò.
"Lúc trước không thích, nhưng lần này nó thật sự làm rất nhiều việc vì Tần Sở, giờ nghĩ lại, bác cần gì làm khó nó, nó làm đều là vì con của bác, cần gì phải so đo với một đứa trẻ nữa chứ."
Giọng điệu của bà Tần đã ôn hòa hơn rất nhiều, không hề giống thái độ ghét cay ghét đắng Hoắc Miên như trước nữa.
Bà Tần mặc dù là người ngang ngược, nhưng không phải là kẻ ngốc, qua việc lần này bà ta có thể nhận ra tâm tư của Hoắc Miên đối với Tần Sở.
Cũng đặc biệt không vừa ý việc ngày đó phẫu thuật còn chưa làm xong, bà Tống đã kéo tay con gái bỏ về.
"Ồ, vậy ạ... nhưng con nghĩ chưa chắc Hoắc Miên đã tha thứ cho mọi người đâu, tính tình cô ấy rất bướng bỉnh, cho nên bác vẫn nên để ý một chút đến mâu thuẫn giữa bác và cô ấy đấy ạ."
"Ừ, bác biết rồi."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com