"Cháu nghi có nội gián, bán đứng hành tung và vị trí của Kiều Phi. Cháu thấy bác nên điều tra trong nội bộ thì hơn."
"Cháu nói thế làm bác nhớ ra… đúng là có gì đó là lạ."
"Ông xã, Tiểu Yên nói không sai, anh nhất định phải tra cho rõ, con trai chúng ta suýt mất mạng đấy."
"Các anh lớn đều đang ở Nga cả ạ?" Lục Yên lơ đãng hỏi.
"Không, Kiều Mạch ở Jerusalem, Kiều Nam ở Bỉ…"
"À…" Lục Yên như đang nghĩ đến vấn đề nào đó.
"Cháu nghi ngờ trong hai đứa nó có đứa đã ra tay với thằng ba à?" Ông Kiều lập tức phản ứng lại, hỏi.
"Không ạ, cháu chỉ hỏi một chút, bác đừng nghĩ nhiều." Khi nói chuyện ở nhà họ Kiều, Lục Yên vẫn rất cẩn thận.
Bà Kiều kéo tay Lục Yên: "Tiểu Yên à, thằng ba nhà bác tính tình hơi dị, nhưng mấy năm nay nó quan tâm cháu lắm. Bây giờ như thế, bác mong cháu có thể ở bên nó, đến khi nó tỉnh lại có được không? Coi như bác cầu xin cháu."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com