"Mấy hôm nay tôi có chú ý tin tức... Tần suất xuất cảnh của Tống Khánh Quốc ít hơn một phần ba so với trước kia... Đây không phải là hiện tượng bình thường. Hơn nữa cho dù tình cờ chụp được mấy tấm hình, ông ta vẫn luôn vội vội vàng vàng. Tôi suy đoán có lẽ ông ta đã bị cuốn vào phiền phức gì rồi... Còn nữa, hôm Linh Linh thành hôn, ông ta cũng đến... nhưng lại không có bất cứ hành động nào. Một là ông ta không dám ra tay trước mặt mọi người, sợ bị nắm thóp. Hai là bản thân ông ta cũng đã rơi vào tình trạng khó bảo vệ bản thân, không có thời gian xử lý tôi... Hơn nữa anh phải biết rằng lần trước tôi xảy ra chuyện là vào lúc nửa đêm... Khi đó trời tối ít người... Bây giờ chúng ta ra ngoài vào ban ngày, trên đường đi đều có camera và đi trên đường cao tốc... Tôi cảm thấy ông ta đường đường là thị trưởng sẽ không to gan đến mức đó... Anh nghĩ đúng không?" Sau khi nói xong, Hoắc Miên vô cùng tự tin nhìn Tô Ngự.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com