Nghe xong lời của Tô Ngự, Hoắc Miên cũng hơi ngẩn ra…
Cô không ngờ Tô Ngự lại coi những lời nói trong lúc yếu ớt của mình đêm qua là thật… Nhưng cô phải đi đâu để tìm Tần Sở đây?
Hoắc Miên thầm nghĩ về những điều này, nhưng ngoài miệng thì cô lại không nói gì, chỉ lẳng lặng cúi đầu uống cháo…
"Mùi vị thế nào?" Tô Ngự hơi căng thẳng.
"Cũng không tệ."
Nghe thấy Hoắc Miên nói vậy, anh ta mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó anh ta lại nghe thấy Hoắc Miên hỏi: "Nhưng mà, tôi rất muốn biết, anh bỏ bao nhiêu loại gạo trong cháo vậy?"
"Hả… khoảng chừng bảy tám loại, hơn mười lại gì đó, tôi cũng không rõ… Quên kiểm tra lại rồi…" Tô Ngự xấu hổ gãi đầu.
Lúc vào siêu thị mua gạo lập trường của anh ta cực kỳ thiếu kiên định. Nhân viên bán hàng giới thiệu rất nhiều loại gạo cho anh ta, mà anh ta cũng không thiếu tiền, cảm thấy loại nào cũng tốt…
Kết quả là…
Support your favorite authors and translators in webnovel.com