"Không ạ, bác sĩ Hoắc đang ở phòng bệnh của chồng cô ấy." Y tá trả lời.
"Được, tôi biết rồi." Tô Ngự gật đầu không nói thêm câu gì.
Hoắc Miên cầm hoa quả rửa sạch rồi đi cắt thành miếng nhỏ xinh xắn, đặt lên khay trái cây, bên trên còn cắm mấy que tăm. Sau đó, cô cẩn thận bưng đến chỗ Tần Sở, dùng tăm xiên một miếng dưa Hami để bên miệng anh. Tần Sở phối hợp há miệng cắn một miếng nhỏ.
"Chồng ơi, ngon không?" Hoắc Miên cười hỏi.
"Chồng em có ngon không, chẳng phải em biết từ lâu rồi à?" Tần Sở cười nhẹ.
"Hai đứa mình có thể nói chuyện phiếm vui vẻ được không đây?" Hoắc Miên hết chỗ nói. Ăn trái cây còn nghĩ đến chuyện đen tối như vậy, ông chồng nhà cô đúng là cực phẩm trong cực phẩm.
Ăn một lúc, Tần Sở thấy hơi mệt. Hoắc Miên đặt gối của anh xuống, để anh nằm ngả xuống.
Lúc này, y tá mang dịch truyền vào: "Bác sĩ Hoắc, anh Tần phải thay thuốc rồi, trưởng khoa Từ bảo mấy hôm nay phải tiêm thuốc hạ sốt kháng viêm…"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com