Được Chu Linh Linh nhắc nhở, Cao Nhiên lập tức hiểu ý, xoay người lấy một vật từ trong túi của mình ra.
Không có gói quà xinh đẹp, không có túi xách đựng, cứ đặt bịch lên bàn.
"Hoắc Miên... tặng cho cô, chúc cô sinh nhật vui vẻ."
Món quà này của Cao Nhiên làm cho ba người kia sững sờ.
"Đùa gì thế? Cao Nhiên... anh nghiêm túc đấy à?" Hoắc Miên nhìn món quà, ngạc nhiên hỏi Cao Nhiên.
"Đương nhiên là nghiêm túc rồi. Tôi thật lòng tặng cho cô đấy. Món đồ chơi này không dễ kiếm đâu, là tôi dùng quyền riêng để lấy nó cho cô, còn có số thứ tự nữa đấy, tuyệt đối là hàng thật, không hề giống hàng giả trên shop online, có dùng tiền cũng không mua được."
Hoắc Miên trơ mắt nhìn một đôi còng tay mới tinh trên bàn, chỉ muốn chửi thầm.
Thật sự là còng tay, lại còn là còng tay mới có mã hóa.
Nào có ai tặng quà sinh nhật là còng tay? Cao Nhiên điên rồi sao?
Có điều, vẫn có Chu Linh Linh khá hiểu Cao Nhiên, lập tức biết ý của anh ta là gì.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com