"Chu Linh Linh, cô làm ảnh hưởng đến tình cảm của vợ chồng nhà người ta như vậy mà được à?" Cao Nhiên cực kì khinh bỉ.
"Nhưng mà tôi không dám ngủ một mình, sẽ gặp ác mộng mất." Chu Linh Linh bĩu môi.
"Cậu có Cao Nhiên rồi còn gì?"
"Anh ta? Không được đâu, nam nữ thụ thụ bất thân mà." Chu Linh Linh cười xấu hổ.
"Cô yên tâm đi, tôi sẽ không làm gì cô đâu, già mồm làm gì chứ?"
"Dù anh có muốn làm gì thì bà đây cũng chẳng thèm đâu." Chu Linh Linh cãi lại.
"Vậy thì… anh hai, chị hai, rốt cuộc hai anh chị có muốn ngủ chung một phòng không? Hay là mỗi người ngủ riêng một phòng?" Hoắc Miên cười hỏi.
"Tôi thì sao cũng được…" Cao Nhiên bĩu môi, không nói thêm câu nào nữa.
"Tớ… thật ra tớ muốn ngủ với cậu…"
"Khụ khụ…" Đúng lúc này, Tần Sở lại ho hai tiếng.
Chu Linh Linh lập tức đổi giọng: "Thôi để tớ ở chung phòng với tên cảnh sát thối kia cũng được, coi như là chịu uất ức một tí."
Cuối cùng, tất cả mọi người đều vui vẻ.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com