"Không còn cách nào khác cả, hôm nay vận may của tớ kém quá." Chu Linh Linh mặt ủ mày ê.
Ban tổ chức quy định không cho người khác giúp đỡ, chỉ có thể tự mình chơi, cho nên Chu Linh Linh trở thành vật hy sinh đầu tiên.
Chu Linh Linh không thể kéo Hoắc Miên đến giúp mình, đành phải trông chờ vào vận may của bản thân, cũng không biết là do đối thủ quá mạnh, hay là do vận may của cô ấy quá kém nữa.
Từ một trăm nghìn thua còn chưa đến hai mươi nghìn.
"Làm sao bây giờ? Cậu giúp tớ nghĩ cách lật ngược tình thế đi." Chu Linh Linh kéo tay Hoắc Miên.
"Không có cách nào đâu, thua thì thua thôi, bị loại cũng tốt mà, chẳng lẽ cậu định giành giải quán quân làm Thần Bài à?" Hoắc Miên cảm thấy Linh Linh không có kỹ thuật, cũng không có chỉ số IQ cao, đánh bạc để giải trí là được rồi, thua thì thôi, không sao cả, sau đó có thể nhẹ nhàng đứng ngoài xem, không cần phải hồi hộp nữa.
"Nhưng mà… tên cảnh sát thối kia sẽ cười nhạo tớ." Chu Linh Linh lo lắng nói.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com