"Y tá trưởng, tôi trực thay cho chị, chị ăn nhanh lên đi."
"Không cần, tôi không đói bụng, cô ăn hết mấy thứ này hộ tôi nhé."
"Sao tôi có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?" Y tá hơi ngại ngùng.
"Không sao, tôi sợ béo, ha ha, không dám ăn nhiều protein." Hoắc Miên kiếm cớ.
"Vậy thì tôi không khách sáo nữa nhé, y tá trưởng."
Y tá vui vẻ cầm bữa khuya đi vào văn phòng.
Hoắc Miên nhàm chán ngồi lướt Wechat, hôm nay có vẻ rất bình yên.
Sau đó, cô đăng nhập vào Weibo đã lâu không online, chợt phát hiện có tin nhắn từ người lạ.
"Móng lợn ngon không?"
Thời gian gửi tin nhắn là ba phút trước, người gửi là một tài khoản có dấu tích, Tổng giám đốc tập đoàn Tinh Hoàng – Tô Ngự.
"Là anh thật à?" Hoắc Miên hỏi lại.
"Thế nào? Ngạc nhiên không?"
"Ngạc nhiên cái đầu anh, anh đang muốn giết tôi đấy à, nửa đêm rồi còn gửi móng lợn cho tôi… đồ bụng dạ khó lường."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com