"Ngứa mắt Tô Ngự."
Tần Sở nói từng câu từng chữ.
"Phì..." Hoắc Miên nghe được đáp án này thì suýt phun hớp canh trong miệng ra ngoài...
Cô nghĩ Tần Sở sẽ nói với ba anh rằng, công ty điện ảnh truyền hình kiếm ra tiền, có triển vọng gì đó.
Ai ngờ Tần đại nhân nhà cô cũng có lúc bốc đồng như vậy.
Ngứa mắt Tô Ngự? Đây là lý do thật sao?
Nếu không phải ba của Tần Sở còn ở đây, Hoắc Miên thật muốn cười phá lên...
Tần đại nhân à, đây là trò đùa của anh à?
Tô Ngự mà nghe được không biết sẽ nghĩ thế nào nữa?
Hoắc Miên cố nín cười, cúi đầu, giả vờ ăn cơm tiếp...
Tần Dụ Dân nghe xong thì hơi giật mình, sau đó cười nói: "Thì ra con trai ba cũng có lúc bốc đồng như vậy."
"Con cũng là người bình thường, cũng phải ăn phải ngủ, đừng coi con là thần." Tần Sở nghiêm túc nói.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com