"Vâng." Hoắc Miên từ từ đứng dậy.
"Cháu ra ngoài đây, lát nữa ông nên ngủ trưa, trước khi ngủ nhớ uống thuốc hạ huyết áp."
"Ông biết rồi, chiều nay cháu không có chuyện gì thì quay lại đây, chúng ta tiếp tục chơi cờ." Ông cụ tràn đầy mong chờ như một đứa bé.
Hoắc Miên cười dịu dàng: "Vâng."
Hoắc Miên đi ra cửa, liền thấy vẻ mặt y tá trưởng không đúng lắm: "Y tá trưởng, có chuyện gì vậy?"
"Lúc nãy Đình Đình đến phòng của cậu Tô quét dọn, đám vệ sĩ ngoài cửa nói cậu Tô ra lệnh không cho phép cô vào phòng một bước, nhưng buổi tối còn phải truyền dịch, nếu cô không vào thì tôi thật sự lo lắng Đình Đình làm không được, còn Tiểu Mỹ thì đã sai một lần rồi, nếu chọc cậu Tô không vui thì có khả năng chúng ta sẽ bị đuổi việc."
"Thì ra là chuyện này." Hoắc Miên cực kì bình tĩnh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com