Người hầu nhà người ta, nhìn thấy thiếu gia bị vây nhốt thì chắc chắn sẽ sốt ruột mà chạy khắp nơi để tìm người giải cứu. Người này thì hay rồi, hoàn toàn không thèm lo lắng, lại còn tỏ ra rất đương nhiên...
Ngươi rốt cuộc là người hầu, hay là kẻ thù?
Đây chính là đại trận mà ngay cả Khang đường chủ, cũng không chắc có thể phá giải. Ngươi không quan tâm hay là ngươi đang ước gì thiếu gia nhà các ngươi chết ở chỗ này?
"Công tử" sắp ngất vì tức giận. Ngụy Dư Thanh cũng đang bị co giật mí mắt.
Nếu không phải Trương Huyền đã trịnh trọng nói với ông ta rằng, người này chính là người hầu của hắn, nhờ mình bảo vệ thật cẩn thận, có lẽ ông ta cũng sẽ phải nghi ngờ, rốt cuộc cái thằng cha này có phải là giả mạo hay không.
Làm người hầu, chủ nhân bị vây nhốt, có thể chết bất cứ lúc nào, vậy mà lão ta không lo âu chút nào, vẻ mặt còn rất thản nhiên. Khắp thiên hạ này, chỉ sợ cũng chỉ có người này dám như vậy.
"Thế nào?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com