"Ngu xuẩn!" Ngụy Hữu Đạo hừ lạnh, trong mắt đầy vẻ xem thường.
Đây chính là sói Tật Phong, một trong những dã thú dễ nổi nóng nhất, hung tàn nhất trong núi rừng. Tuy chỉ có thực lực Tông Sư hậu kỳ, nhưng một khi chúng đã phát uy, đừng nói Tông Sư viên mãn, cho dù có là Bán Bộ Chí Tôn cũng phải nhường bước hoặc rút lui.
Vậy mà cái tên ngu ngốc này lại không thèm chuẩn bị cái gì, cứ vậy mà xông thẳng vào. Ngươi tới đây để diễn trò sao?
"Sói Tật Phong thích ăn thịt thú Lưu Ba. Nếu như nướng lên rồi cho chúng ăn, rất dễ dàng có được thiện cảm của chúng. Đương nhiên, nếu như muốn thuần phục, không tiếp xúc chừng hai, ba năm thì gần như là không có khả năng. Người này không hề chuẩn bị thịt thú Lưu Ba, mà cứ xông thẳng tới, chẳng lẽ muốn dùng sức mạnh?"
Giang Nam Bình cũng mở miệng, vẻ mặt bất đắc dĩ, nói:
"Trên thế giới còn có người đầu óc đơn giản như thế sao? Đừng nói, hắn không phải Thuần Thú Sư đấy chứ?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com