Lam Thiên Vũ trở lại sảnh chính, vũ hội cũng vừa lúc kết thúc.
Ôn Hải, bá tước Louis, còn cả những quan chức cấp cao kia đi từ phòng họp ra, vừa đi vừa bàn luận phương án làm ăn.
Lam Thiên Vũ nhìn lướt qua thấy trên sân khấu có một cây dương cầm màu trắng, cô từ từ đi lên phía sân khấu, ngồi cạnh cây dương cầm, bắt đầu đánh một khúc nhạc du dương.
Lam Thiên Vũ là học sinh tài năng của học viện âm nhạc, dù sau này gặp chuyện mà chưa tốt nghiệp được nhưng tài năng nghệ thuật của cô vẫn rất cao. Các giáo viên ở trường vẫn thường hay tán thưởng tài năng của cô.
Mà thứ cô am hiểu nhất chính là dương cầm.
Một khúc nhạc thoáng cái đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, ai ai cũng dừng lại lắng nghe, bị tiếng đàn du dương mê hoặc.
Kể cả là Ôn Hải hay bá tước Louis.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com