Lam Thiên Vũ vén tóc sang một bên, mấp máy môi mỉm cười xinh đẹp: "Anh ấy bị mấy cô gái xinh đẹp bám lấy, đã sớm quên tôi rồi."
"Ồ..." Tình cảm trong mắt Hàn Tú Thành càng thêm đậm, yết hầu vận chuyển lên xuống, thăm dò hỏi: "Không bằng chúng ta cùng đi đi?"
"Được thôi." Lam Thiên Vũ đáp ứng sảng khoái. "Tôi cũng cảm thấy trong đó rất ngột ngạt, không được thoải mái."
"Ở kia có một đài phun nước, rất yên tĩnh, phong cảnh cũng đẹp, chúng ta qua đó đi." Ánh mắt Hàn Tú Thành lưu luyến dán lên người Lam Thiên Vũ, từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi.
"Ừm." Lam Thiên Vũ không biết vô tình hay cố ý đưa tay lên lau đôi môi đỏ mọng của mình một cái nhưng chỉ động tác nhỏ này cũng là sự mời gọi mê hoặc chí mạng với Hàn Tú Thành.
Ánh mắt anh ta càng thêm nóng rực, càng thêm nắm chặt chiếc điện thoại trong tay.
"Đi thôi!" Lam Thiên Vũ cười ngọt ngào một tiếng, trực tiếp đi tới chỗ cửa sau, Hàn Tú Thành lập tức đi theo.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com