"Còn đứng ngây đó làm gì? Dẫn ba người này đến sở cảnh sát cho tôi!" Tần Thường nghiêm giọng quát.
"Vâng." Hai cảnh sát lập tức đến áp giải Lôi Liệt.
Lam Thiên Vũ vội vàng đứng chắn trước mặt anh ta, hạ giọng cầu xin, "Bộ trưởng Tần, Lôi Liệt dẫn bác sĩ pháp y đến đây chỉ vì muốn điều tra chân tướng, anh ấy thật sự không muốn mạo muội đến bà Winnie, xin ông đại nhân đại lượng, thả anh ấy ra đi."
"Lại là cô?" Tần Tường cắn răng nghiến lợi nhìn cô: "Cả chuyện lần trước cũng vì cô mà thành, lần đó tôi nể mặt ông cụ Dạ mới không động đến cô, cô còn dám xuất hiện trước mặt tôi?"
Nói, ông ta chỉ vào Lam Thiên Vũ: "Dẫn cả cô ta đi!"
"Cô ấy không phạm pháp, ông không có quyền động tới cô ấy!" Tiêu Hàn lập tức nói.
Tần Hi Á đau lòng nhìn anh ta, cô đã thất vọng tới cực điểm.
"Đúng, người đưa bác sĩ đến khám nghiệm là tôi, muốn bắt thì bắt tôi đi!" Lôi Liệt đứng ra.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com