"Thiên Vũ, Thiên Vũ..."
Tiêu Hàn si mê gọi tên Lam Thiên Vũ, nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình...
"Đừng, đừng chạm vào em..."
Theo bản năng Lam Thiên Vũ đẩy Tiêu Hàn ra, cô ý thức được có người đang xâm phạm cơ thể mình nhưng không thể mở mắt nhìn xem người đó là ai, lại càng không có chút sức lực nào để phản kháng lại, chỉ có thể cố gắng từ chối theo bản năng.
"Thiên Vũ đừng sợ, anh sẽ yêu thương em thật nhiều, đừng sợ..."
Tiêu Hàn muốn hôn cô.
"Đừng, Dạ Diễm, tên khốn, đừng chạm vào tôi, cút ra..."Lam Thiên Vũ hoảng sợ bật khóc.
Tiêu Hàn lập tức kinh hãi, anh ta mở to mắt kinh ngạc nhìn cô, vào giờ phút này mà cô lại gọi tên Dạ Diễm.
Anh ta như vừa bị một mũi tên sắc nhọn đâm sâu vào tim, dục vọng khi nãy cũng biến mất không chút dấu vết.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com