Thẩm Hân ngây người ra, cô chưa từng nhìn thấy Tiêu Hàn nổi giận với Lam Thiên Vũ như vậy, từ trước đến nay Tiêu Hàn vẫn luôn yêu thương Lam Thiên Vũ như vậy, như một tín đồ ngoan đạo đối xử với công chúa yêu quý, cẩn thận che chở, rất sợ cô phải chịu cho dù chỉ một chút xíu ấm ức, nhưng mà hôm nay, anh ta bất ngờ mất khống chế.
Sau khi tức giận qua đi, Tiêu Hàn ôm chặt Lam Thiên Vũ vào lòng, hôn lên sợi tóc mềm mại của cô, dịu dàng than nhẹ bên tai cô: "Thiên Vũ, anh xin lỗi, anh không muốn trách mắng em đâu, nhưng mà anh thật sự rất sợ hãi, rất sợ em sẽ bị tổn thương lần nữa, em có hiểu không?"
Chỉ cần vừa nghĩ đến chuyện Lam Thiên Vũ đã từng bị Dạ Diễm chiếm đoạt, Tiêu Hàn lại đau lòng như dao cắt, anh ta mãi mãi cũng không thể nào quên được nỗi sỉ nhục này, giống như một đóa hoa bỉ ngạn có độc, đã mọc ra trong lòng anh ta từ lâu, tàn nhẫn hút máu của anh ta.
Anh ta không thể để cho cô bị người đàn ông khác vấy bẩn thêm lần nữa, tuyệt đối không thể.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com