Tiểu Thiên Dực càng lớn lên càng nghịch ngợm, Tiểu Vân cùng Tiểu Thúy mỗi ngày đều phải chăm sóc, cùng chơi đùa với cậu mệt không chịu được.
Lúc tắm cậu còn tưới nước lên người họ, khiến cho hai cô ướt hết cả người, sau đó nhìn dáng vẻ chật vật của cô cười xấu xa "Ha ha ha".
Lúc Lam Thiên Vũ đi vào phòng tắm, đúng lúc nhìn thấy cậu kéo Tiểu Vân cùng xuống bồn tắm lớn, Tiểu Vân một tay nắm chặt thành bồn không chịu ngồi xuống: "Tiểu Thiên Dực ngoan nha, chị không tắm, đừng làm loạn mà."
Tiểu Thiên Dực không buông tha cho cô ta: "Không chịu đâu, cùng tắm, cùng tắm uyên ương."
Lam Thiên Vũ bó tay rồi, đứa nhỏ này đang nói hươu nói vượn gì vậy, chuyện này ai dạy cậu chứ? Còn biết nói tắm uyên ương, cô liền đi tới giải vây giúp Tiểu Vân, "Thiên Dực, không được bắt nạt chị, ai dạy con nói tắm uyên ương thế?"
"Cha dạy ạ." Tiểu Thiên Dực ngây thơ nói, "Hôm đó con nghe cha nói với mẹ, muốn cùng mẹ tắm uyên ương."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com