"Ngốc ạ, anh là ông xã em, chăm chỉ làm việc vì gia đình chính là bổn phận của anh." Dạ Diễm nhân cơ hội hôn trộm cô một cái, "Em cũng vất vả, lại còn mang thai, anh phải cảm ơn em mới đúng."
"Ha ha. . . . ." Lam Thiên Vũ buồn cười. "Em cảm thấy hai chúng ta tự nhiên biến thành người ngoài khách sáo với nhau."
"Vậy anh đây sẽ không khách khí với em. . . . . ." Dạ Diễm dồn Lam Thiên Vũ vào vách tường, thô lỗ hôn cô.
"Ưm ưm. . . . . ." Lam Thiên Vũ kinh ngạc mở to hai mắt, lúng túng đẩy anh ra.
Dạ Diễm không thèm để ý phản kháng của cô, tách chân cô, để hai chân vòng qua lưng anh, anh nâng mông cô lên, cả người cô thoáng cái trở lên trống rỗng, những cái hôn như cuồng phong bão táp đánh úp tới phía cô. . . . . .
**
Lôi Liệt vẫn là thiếu kiên nhẫn, nhịn không được gọi cho bà Sophie.
Bà Sophie nhận được điện thoại, có chút ngoài ý muốn: "Lôi Liệt?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com