webnovel

chương 8

"Tại sao nhóc chạy chậm vậy? Chẳng giống nhóc tẹo nào cả!"

Trong tiết thể dục vào ngày thứ Hai, Akira đang trong trạng thái phải chịu đựng cơn đau khi cậu đang luyện tập chạy cho đội điền kinh.

Cũng may là mùa nó là mùa đông chủ yếu là mặc đồ thể thao dài nên cũng ít người cũng để ý đến vết thương của cậu.

"Không phải, tại phong độ em không tốt thôi."

"Đau chân thì mày cứ nó thẳng ra luôn đi."

"Thôi đi anh."

Bị kazuhiko,đàn anh khoá trên cậu 1 lớp và cũng là thành viên của đội điền kinh trách móc cậu khi thấy phong độ của đàn em mình bị chậm hơn so với trước kia.

"Anh nghĩ nhóc lên xin kiến tập đi! Chứ nhìn cái tình cảnh này thì khó nói lắm."

Dù đã chịu đựng để 1 đàn anh trêu chọc, vậy mà kazuhiko cứ cười ha hê vừa chạy đua vui vẻ với cậu, còn cậu phải chịu đựng cơn đau khi tập chạy cùng với đàn anh của mình.

"Nhưng mà công nhận là dù bị thương như vậy nhưng mà tốc độ của chú em đã cải thiện hơn được 1 chút rồi đó."

Hiện đám con trai đang tập nhảy cao trong sân thể dục, còn bọn con gái thì thể dục ở khu vực sân dành cho nữ. Ngoài ra, có 2 lớp học chung nên trên sân cũng khá nhiều người.

Bên phía nhà thể chất của trường đang có 1 trận đấu tập bóng rổ nữ cảm giác họ đang nhìn sang lớp thể dục bên này trong thời gian chờ đợi.

"Mahiru cố lên!"

Vốn dĩ trong lớp học chia riêng nam nữ nên là hễ có bọn con gái thì chúng nó sẽ náo loạn cả lên... Cũng như thường lệ ánh mắt của bọn con trai đều tập trung vào Mahiru Rin, 1 đàn chị xinh đẹp và nổi tiếng học cùng lớp Kazuhiko.

Akira chưa từng nghe về chị ấy nhưng có nghe theo lời đồn là chị ấy thông minh, xinh đẹp, tốt bụng, đã vậy còn là con át chủ bài của đội bóng rổ nữ vì theo như lời của các đàn anh kể là cô ấy là nhà vô địch của giải đấu bóng rổ nữ của trường năm ngoái.

"Chà, em thích chị ấy à?"

"Xàm bậy vừa thôi anh!"

"Trông chú không giống hứng thú lắm ha."

"Không hề liên quan tới em nha, học trên em một lớp mà có bắt chuyện với nhau bao giờ đâu. Em không quan tâm đâu."

"Thế sao đứng đờ ra đó vậy?"

Trong số các học sinh nam, chỉ có Akira là không quan tâm tới Mahiru Rin. Mọi người biết về công việc và thành tích thi đấu của Mahiru ngoại trừ Akira, cậu hoàn toàn giữ khoảnh khắc yên lặng khi nhìn vào chị ấy từ xa.

Người ta cũng không gây hại gì đến cậu, đã

chẳng liên quan gì đến nhau thì cậu ta có thế nào cũng được.

Akira biết người như cậu cũng là hiếm, nhưng dù thế nào cậu cũng không thể ghen tị giống như lũ con trai khác được.

Hay phải nói người ta quá xuất sắc đến mức không cảm thấy ghen tị cũng là vô lý.

"Không ghen tị mới đúng là Akira ha."

"Trông em giống như là ghen ăn tức ở với sự nổi tiếng của người khác mới được à?"

"Thì tại mày cũng nổi tiếng mà."

Đàn anh nhìn cậu với vẻ mặt lạnh lùng, rồi quay sang nhìn Rin đang nở nụ cười tươi rói trong sự reo hò hăng say của bọn trai.

"Mà em phải công nhận là chị ấy xinh thật!"

"Đấy! Không ngờ."

"Em chỉ khen thôi mà!"

"Cậu khen ai cơ?"

"Ho...ri!"

Cô ấy hỏi cậu với cảm xúc buồn bã và xấu hổ đỏ mặt ở phía sau lưng cậu.

"Bạn gái mày à? aki?"

"Không phải chỉ là..."

Cậu liền giải thích cho đàn anh hiểu về câu chuyện giữa cậu và hori, anh ấy cũng đã hiểu ra.

"Ra là vậy! 2 đứa chúng mày là hàng xóm với nhau à?"

"Vâng! Em với Akira chỉ là hà...ng xóm th...ôi ạ!

"Ừm mình hiểu rồi! Mình xin phép 2 người cứ nói chuyện với nhau đi!"

Đàn anh liền rời đi đến sân tập bóng rổ với 1 giọng vui vẻ còn lại mình cậu với hori ngồi quan sát trận đấu.