Ngay khi nghe được những lời này của Đoan Mộc Tước, Vương Bảo Nhạc đang lấy đồ ăn vặt từ trong vòng tay trữ vật ra nhai răng rắc bỗng giật mình, suýt bị nghẹn chết. Đôi mắt của hắn cũng trợn to, chỉ cảm thấy trong đầu ù ù. Cũng may, yết hầu của hắn tương đối thô nên vẫn cố nuốt đồ ăn vặt trong miệng xuống, sau đó vội cất túi đồ ăn vặt, hô hấp dồn dập, nhìn chằm chằm vào Đoan Mộc Tước, hắn vội nói.
"Thật á?"
Với tu vi và chiến lực hiện tại của Vương Bảo Nhạc, trong mắt người bên ngoài, hắn có được làm Tổng thống Liên bang hay không đã chẳng quan trọng nữa. Nhưng đó là chí hướng của hắn, là giấc mơ hắn theo đuổi từ bé, cũng là chấp niệm của hắn. Mục đích gia nhập Đạo viện Phiêu Miễu của Vương Bảo Nhạc cũng liên quan rất lớn tới điều này. Mặc dù lúc ở cổ kiếm đồng xanh hắn đã truyền tống không ít công pháp về, theo tính toán của Vương Bảo Nhạc, hắn cảm thấy từng đó cũng đủ để hắn thăng chức làm tổng thống rồi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com