Cứ cách một đoạn thời gian, Hàn Sâm lại lén trở về nhìn mấy bận, con rồng kia vẫn luôn phẫn nộ gào thét trông coi dây leo, căn bản không có cơ hội lẻn qua nữa, khiến Hàn Sâm cũng hơi tiếc nuối.
Con rồng có thể phun ra ngọn lửa khủng bố như thế thì ít nhất cũng mở năm, sáu khóa gen rồi, không phải thứ Hàn Sâm có thể đối đầu.
Tới sau nửa đêm, thành bảo hộ lại di chuyển, rốt cuộc không còn thấy con rồng và dây leo trái cây nữa.
"Tiếc ghê, thực lực vẫn chênh lệch nhiều lắm." Hàn Sâm nhìn bảy, tám trăm giọt nước sinh mệnh trong hồn hải, có một số suy nghĩ tham lam.
"Cây Long Huyết chỉ thiếu hơn mười giọt nước sinh mệnh nữa là có thể kết trái, cây tùng máu nhỏ thì vẫn còn thiếu nhiều lắm. Nhưng mà cây Long Huyết Khúc Lan Khê và Sở Minh đều biết, nếu nhanh thế đã kết trái chắc chắn sẽ làm bọn họ nghi ngờ, vẫn nên nuôi cây tùng máucủa mình trước đã." Hàn Sâm nhỏ giọt nước sinh mệnh lên trên cây tùng máulén trồng.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com