Đến khi Hàn Sâm đuổi theo Tam Vỹ Điện Hồ lên đỉnh núi thì đã không thấy thi thể của Lôi Ngưu nữa, ngay cả tinh hoa gen sinh mệnh cũng không còn, chỉ có Tiểu Ngân Ngân đang ngồi liếm miệng chưa đã thèm bên kia.
Tam Vỹ Điện Hồ lao lên đỉnh núi xong thì bi ai kêu lên một tiếng, vọt tới trước mặt Tiểu Ngân Ngân, chân trước quỳ xuống đất như khẩn cầu Tiểu Ngân Ngân.
Tiểu Ngân Ngân nhìn thấy da lông trên người Tam Vỹ Điện Hồ dính không ít máu me liền nhảy lên đầu nó, quay về phía Hàn Sâm đang đuổi tới kêu vài tiếng, như thể đang nói: "Con này được Tiểu Ngân Ngân ta bảo vệ."
"Em gái mày, ăn sạch Lôi Ngưu, đến tinh hoa gen sinh mệnh cũng không để lại cho tao, giờ còn muốn nhận em trai nữa." Hàn Sâm tỏ vẻ phiền muộn.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com