"anh có bao giờ nghĩ đến ngày hai ta chia tay ?"
đèn tắt , Jungkook lặng nhìn dòng người thưa thớt dần
anh thực sự không đến sao ?
"số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được , xin quý khách vui lòng gọi lại sau ..."
thôi thì , nếu lỡ hẹn lần này , xem như chúng ta lỡ cả thanh xuân
Kim Taehyung mở cửa nhà , thấy trên bàn để một dĩa trứng luộc và một ly sữa . chắc đây là chút tình nghĩa cuối cùng giữa hai con người từng quên biết .
Jungkook thức dậy sớm hơn mọi ngày , tự tay làm bữa sáng chờ Taehyung ra rồi cả hai cùng ăn
"chúng ta , chia tay đi "
"ừm , lát nữa em sẽ dọn đi "
"chén đĩa để anh rửa "
"ừm "
Jungkook biết hôm nay sẽ là dấu chấm hết cho cuộc tình này . nên cậu đã chuẩn bị trước tất cả . chuẩn bị hành lí , cất những thứ thuộc về mình , cất nỗi đau , sự tiếc nuối và rời khỏi nơi đây .
Taehyung nói lời tạm biệt cuối cùng , rồi tiếp tục đi trên con đường của mình .
đến cũng nhẹ nhàng
nên đi cũng dễ dàng
"anh sẽ không để ngày đó xảy ra "