Tiểu Mãn Tử vừa mới đỡ Sở Cửu Nhi về phòng, bên ngoài đã truyền đến tiếng xe ngựa.
Vinh Định Ngạn cong khóe môi lên nghiền ngẫm: "Kịch hay bắt đầu rồi."
Sở Nghị híp mắt nhìn lướt qua: "Mặc kệ các ngươi có muốn thử hay không, dù sao ta vẫn sẽ là người đầu tiên nếm thử món ngon."
Vinh Định Ngạn liếc Sở Nghị một cái rồi nhíu lại lông mày, sau đó hắn thở dài, thành tâm nhắc nhở: "Ngày mai Cửu Nhi liều mạng với ngươi là chuyện thứ yếu, chỉ sợ tên tiểu hòa thường này cũng sẽ tìm ngươi liều mạng đó."
Nhiếp Trường Viễn nhún vai, tỏ vẻ rất lười nhác: "Người xưa có câu "chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu". Tên tiểu hòa thượng này quả là khiến lòng người ngứa ngáy, không nếm thử mùi vị thực sự rất đáng tiếc."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com