Tay Ninh Thanh hơi dừng lại một chút, sau đó hắn điềm nhiên như không đặt con cờ đang kẹp giữa hai ngón tay xuống: "Viễn giao*, nhưng ta chưa từng nghe nói có sứ thần ngoại giao qua lại giữa hai nước Chu - Đại Nguyên bao giờ."
(*) Viễn giao: giao thiệp, kết thân với nước ở xa.
Lam Vân mỉm cười: "Nếu không có chiến tranh thì là giao thiệp rồi." Ninh Thanh lướt mắt nhìn hắn một cái, ngón tay lại cầm một quân cờ lên, hờ hững hỏi: "Việc này cũng đúng thôi, vậy nên Vân đệ đang nghi hoặc về lí do vì sao nước Chu lại liên hôn với nước Sở phải không?"
"Cũng không thể nói là nghi hoặc được, nhưng quả đúng là có chút không hiểu."
Ninh Thanh nhìn cục diện trên bàn cờ, mỉm cười nói: "Vậy theo cách nhìn của Vân đệ, việc hai nước Sở - Chu hòa thân sẽ ảnh hưởng thế nào đến thế cục cân bằng sau này của thiên hạ?"
Lam Vân liếc mắt nhìn hắn, hờ hững mỉm cười: "Thống nhất thiên hạ."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com