Lạc Thần Hi nhìn hắn, cảm giác thịt quả kia khá quen mắt…
Đó không phải là quả nho vừa rồi cô mới ăn một quả sao?!
Mục Diệc Thần vậy mà trực tiếp giật đồ ăn trong miệng cô ngay trước mặt anh em Phó gia?!
Cái này cái này cái này…
Lạc Thần Hi bị độ mặt dày của hắn dọa cho sợ ngây người!
Mặc dù vừa rồi là chủ ý của cô, muốn khoe ân ái trước mặt Phó Giai Đồng, để cho cô ta biết khó mà lui. Thế nhưng cô tuyệt đối không có ý định sẽ làm tới mức này mà.
Không ngờ, Mục Diệc Thần lại chủ động làm như vậy.
Chắc chắn không phải do hắn nhìn ra được ý của Phó Giai Đồng mới cố tình làm vậy, mà là động tác tự nhiên của hắn.
Lạc Thần Hi che miệng lại, theo bản năng nhìn lướt qua Phó Lâm Sâm và Phó Giai Đồng đang ngồi đối diện.
Phó Giai Đồng đã không thể duy trì được vẻ ưu nhã của các tiểu thư khuê các. Biểu cảm trên mặt của cô ta hiện giờ đều đã vặn vẹo vì ghen ghét, trở nên hung tợn nhìn Lạc Thần Hi.
Lạc Thần Hi cười híp mắt.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com