Bạch Tâm Hinh chuyển hướng sang Mục Diệc Thần, "Anh Mục, sao Đường Đường lại như thế chứ. . ."
Người phụ nữ đê tiện này còn dám lừa gạt nàng công chúa nhỏ của Mục gia, anh Mục chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta!
Ánh mắt của Mục Diệc Thần rơi vào Lạc Thần Hi đang ở cùng Đường Đường, dường như lộ ra vài phần dịu dàng.
Nghe được tiếng của Bạch Tâm Hinh, lông mày của hắn nhướn lên,ngắt lời cô ta, "Bạch tiểu thư hiếm khi đến đây, nhất định có rất nhiều lời muốn nói cùng Vi Vi, vậy tôi sẽ không quấy rầy nữa."
Hắn lại liếc nhìn sang Lạc Thần Hi, "Mau đưa Đường Đường đi thay quần áo, sẽ ăn cơm ngay bây giờ đấy."
Lạc Thần Hi nháy mắt một cái, "Ồ. . ."
Mục Diệc Thần nói xong, trực tiếp lên lầu hai, bước vào thư phòng.
Bạch Tâm Hinh nghe được đoạn nói chuyện giữa hai người thì âm thầm kinh ngạc.
Lời này của Mục Diệc Thần nghe thấy, rất giống một ông chồng bận bịu chuyện công việc, dặn dò người vợ của mình chăm sóc cho con họ thật tốt.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com