Nụ hôn của Mục Diệc Thần tràn đầy lo lắng và nôn nóng, khiến cho người ta không có cơ hội nào đẻ thở dốc.
Lạc Thần Hi bị giật mình với sự xâm chiếm bất ngờ của hắn, cho nên giãy giụa theo bản năng.
Tuy nhiên cơ thể cô lại bị người đàn ông này giữ chặt lấy, không thể nhúc nhích được.
Hơi thở tràn đầy nam tính chiếm trọn lấy hô hấp của cô.
Thật ra Lạc Thần Hi không hề lo lắng khi ở bãi xe thế này, nhưng mà trên người cô lúc này đang mặc quần áo của đàn ông, cho nên cô muốn đẩy Mục Diệc Thần ra.
Nhưng mà dưới sự kiểm soát của người đàn ông kia, sự kháng cự của cô dần dần mất đi, thân thể cũng dần thả lỏng ra.
Nụ hôn này, rất mãnh liệt, cũng rất quen thuộc.
Trong khoảng thời gian cô rời xa Mục Diệc Thần, hầu nhơ tối nào cô cũng nhớ cảm giác người đàn ông này hôn cô.
Không biết qua bao lâu.
Cuối cùng Mục Diệc Thần cũng chịu buông người phụ nữ trong ngực mình ra.
Lạc Thần Hi ngửa đầu, thở dốc từng hơi.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com