Nghĩ đây là manh mối quan trọng nên tôi lập tức kể lại cho Bạch Kiện, anh ta nghe xong cũng khá phấn khởi, nói thẳng: "Cúp máy trước đi, bây giờ tôi sẽ đi xem trong quần của nạn nhân có thứ này hay không!"
Giờ tôi chỉ hy vọng cái vé xe đừng bị dính nước quá nặng là được, bởi vì bây giờ đều là hệ thống dùng tên thật mua vé, cho nên chỉ cần có thể nhìn ra số tàu và chỗ ngồi trên vé xe, thì tra ra thân phận của Tô Dương không phải vấn đề!
Bên phía Bạch Kiện hồi âm rất nhanh, đúng là trong quần jean thi thể mặc tìm được tờ giấy nhỏ mà tôi nói, nhưng thứ bên trong đã bị ngâm nước vo thành một cục, cần phải dùng phương tiện kỹ thuật mới có thể mở ra…
Lòng tôi nặng nề, xem ra tấm vé xe kia đúng là bị nước ngâm hỏng rồi, nhưng ngẫm lại cũng phải, người cũng bị ngâm thành thế kia cơ mà? Huống chi là một tờ giấy.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com