webnovel

Người Lính Hay Người Dân

Author: Daoi09LuHung
War
Ongoing · 21.2K Views
  • 14 Chs
    Content
  • ratings
  • NO.200+
    SUPPORT
Synopsis

Chapter 1Chương 1 : Sông Trắng

Cơ ngơi nhà Butt nằm gần bờ sông Xanh, dòng sông bao đời gắn liền với đời sống dân Mantia. Ba đời nhà Butt đều sống ở đây, cụ ông Jelaniel, là một người lính xứ Bavaro, sau khi chiến tranh năm 700 vừa khép lại, ông cùng vợ mình bỏ trốn sang Judite, đến sông Xanh và an cư lạc nghiệp tại đây. Ông đến đây với địa danh của một người ngoại lai, một kẻ ngoại đạo, luôn luôn bị đối xử tệ bạc và dần dần, Jelaniel trở nên gầy gò, mái tóc đen dài điểm chút bạc trên đỉnh kéo dài qua hốc mũi. Cặp áo dài không rửa bốc mùi kéo lệt sệt qua từng ngõ ngách trong làng, ông và vợ hằng ngày ru rú trong căn nhà sập xệ sát sông Xanh, lâu lâu mới ra ngoài vài lần. Bà vợ Jelaniel là người Bavaro, mặt mũi ra sao không ai biết, người bà ta gầy còm, dặt dẹo, lưng hơi còng xuống, mấy cái móng tay vàng khè lên trông rất ghê rợn, có cảm tưởng rằng mụ ta đi lên từ lòng biển đi lên. Ai nấy đều sợ hãi mỗi khi mụ ta trừng cặp mắt khô khốc và trợn tròn của mụ mỗi khi đi qua con ngõ.

Dân làng sông Xanh ai nấy đều ghê rợn cái gia đình quái quỷ và ghê tởm đó. Thậm chí, một vài ả trong vùng còn cho rằng mụ vợ Jelaniel là một mụ ác quỷ, cũng có người cho rằng thực chất mụ ta từng là một người phụ nữ xinh đẹp, nhưng sau khi chiến tranh năm 700, mụ ta đã dính bệnh và trở nên điên loạn, mất trí như vậy. Còn có ý kiến cho rằng, Jelaniel từ xưa đã là một con người đẹp trai và tài giỏi, tháo vát. Trong lúc ở ngoài biên giới chiến trận, anh đã ở lại một quán trọ ven đường và có quen một người con gái, anh ta đã hứa sẽ đem cô gái về làm vợ, chứng minh lời hứa và tình yêu trước dòng sông Xanh thiêng liêng, nhưng cô gái ấy đã bị cưỡng hiếp bởi mấy tên du ô trong vùng, quá tức giận, anh vác súng đi giết sạch đám du ô đó và đem cô gái về Judite. Còn về phần cô gái, cô đã trở nên điên loạn và quái gở, cô ta đã bắt đầu hành hạ bản thân và đi ăn chuột chết và giòi bọ. Nhưng ghê gớm và đáng sợ nhất chính là khi họ cho rằng cô ta là một mụ phù thủy đáng sợ, và ngay đêm hôm đó. Lão đạo khu của lưu vực sông Xanh đã cùng với vài người đàn ông đến thẳng nhà của Jelaniel, trong căn nhà tồi tàn, sập xệ, bốc mùi ẩm ướt và có vài con chuột chạy ra, bên sân vườn, áo quần đều đang được phơi nhưng mùi rác vẫn bốc lên nồng nặc. Cả căn nhà của Jelaniel như toát lên một vẻ đáng sợ và kì bí, làm cho bất kì ai cũng cảm thấy rùng mình sợ hãi.

Đám người bước vào căn nhà, gõ cửa, từ trong nhà chạy ra một người đàn ông gầy gò, yếu đuối, mặt nhợt nhạt. Đó chính là Jelaniel, ông ta bất ngờ trước đám người man rợ mà không hề biết rằng số phận của mình rồi sẽ bị đổi thay vào ngày hôm nay, và cũng từ ngày hôm nay, tương lai dòng họ ông sẽ được tiếp nối.

"Ô các ông! Quý hóa quá, sao các ông lại đến đây vào giờ này, vào lúc này. Chẳng lẽ có chuyện gì cấp bách sao? Hay là do nhà tôi bẩn thỉu quá, nếu như vậy thật thì cho tôi xin lỗi, nhà tôi hết tiền mua xà phòng giặt mất rồi. Mong các ông lượng thứ cho, còn thú thật tiền thuế ruộng đất thì bây giờ tôi chưa có, ruộng tôi dạo này chán lắm, vẫn chưa bán được hết số gạo trong bì cũ. Mong các ông ngàn lần tha lỗi"

Ông ta tuôn ra một tràng từ dài đằng đẵng, luôn mồm không ngừng xin lỗi, chắc có vẻ cuộc đời cơ cực và xô đẩy ông tham gia chiến trận, đã biến người đàn ông can trường mạnh mẽ ngày nào, giờ chỉ là một cái xác khô đét luôn mồm xin lỗi. Đám người kia thấy chạnh lòng về những gì định nghĩ và định làm, họ thương ông, quý ông vì cả đời ông luôn nỗ lực cố gắng vì quê hương, vì sông Xanh và vì gia đình. Nhưng lòng ích kỉ lại đẩy bản thân họ lên trên, lão đạo khu cũng có gia đình, cũng có người thân yêu, những người khác cũng vậy, và họ nhận ra nếu chuyện này không kết thúc sớm thì chính họ sẽ là ngưòi phải chịu hậu quả.

"Ôi Jelaniel! Ôi người bạn đáng yêu tội nghiệp của tôi ơi, anh đã không còn là Jelaniel ngày nào mà chúng tôi còn biết mữa. Anh đã thay đổi rồi, anh đã trở nên yếu đuối và nhu nhược, anh về đây đem bao phiền toái cho chúng tôi cùng với cái thứ quỷ dị trong nhà của anh. Thôi, anh hãy yên nghỉ đi, mong rằng kiếp sau anh xứng đáng với tình yêu bao là của chúa, còn bây giờ, chúng tôi còn có việc cần làm."

Hai gã đàn ông to lớn giữ lấy tay của Jelaniel, đấm cho ông một quả đau điếng, làm ông xây xẩm mặt mày, sau đó lại hai tên loi choi nhảy vào cầm hai cái cuốc bổ vào thân người đàn ông ốm yếu, số còn lại chạy vào trong nhà, tất cả đều ngớ người ra khi thấy mụ già đang mang bụng bầu to tướng, hai hàm răng vàng của mụ nhe ra, thét lên một tiếng chói tai, mụ quẳng, mụ ném tất cả những gì trong tay vào đám người ấy. Mụ la hét, nguyền rủa họ bằng thứ tiếng kì dị của một con vật, rồi con vật đó bị ghìm lại, ăn vạn cú đấm đá của những người đàn ông to cao vào mặt vào ngực, duy chỉ có bụng bầu thì họ kiên quyết không đánh. Sau một hồi vật lộn, thì cơ thể mụ ta cũng mềm nhũn ra, cái bụng eo óp lại, từ chỗ đũng vãy ướt có một sinh vật nhỏ bé run rẩy và khóc thét lên trước sự ra đời của nó. Vậy là Panteley Butt, con trai của Jelaniel Butt, đã ra đời, và sau này, Panteley sẽ là cha của Thomas Butt, một người con đáng mến của sông Xanh, của Judite...

You May Also Like

Loạn Thế Hùng Ca

Loạn Thế Hùng Ca Tác giả: sampatin Thể loại: fantasy, dị giới, quân sự, quan trường, chiến tranh, đen tối. Truyện lấy cảm hứng lịch sử, dưới góc nhìn riêng của tác giả nên có sáng tạo, có điểm bám sát lịch sử, có điểm khác biệt so với lịch sử. Nhân vật, địa danh, các mối quan hệ, các tình tiết vừa hư vừa thực, đan xen vào nhau, có thể có hoặc có thể không có trong chính sử. Người đọc không nên nhận định truyện là lịch sử. Thế gian trăm vạn điều cay đắng Cay đắng chi bằng mất tự do? Hắn xả thân vì tình. Hy sinh vì nghĩa. Quốc gia diệt vong, đồng hóa trăm họ là nỗi ám ảnh kẻ vì nước quên thù, vì dân tận hiến. Hắn vong thân vì nước. Mưu cầu vì dân. Sống vì tình. Tử vì nghĩa. Đất nước thanh bình, dân lành an vui là ước nguyện của kẻ coi quốc gia là tất cả. Hắn xông pha chiến hỏa như thiêu thân lao vào ánh lửa, bán mạng vì tự do, tử chiến để giải thoát là trách nhiệm của kẻ sống vì người thân, chết vì gia đình. Hắn ân đền oán trả. Vì hận sinh tồn. Vì tình đổ máu. Vì thù tử chiến. Nợ máu phải trả bằng máu là chấp niệm cả đời hắn. Hắn tồn tại vì tình thân, nhẫn nhục vì thù nhà. Máu nhuộm thâm thù, mạng trao ước mơ là cuộc đời của kẻ bị giam cầm trong vòng lặp thù hận đồng hành chấp niệm biến giấc mộng hão huyền thành sự thật. Hắn khóc vì gia đình, đổ máu cho người thân. Nguyện vì tình mà sống, nguyện vì nghĩa mà chết. Máu rửa hận thù, mạng trao tình thân là lẽ sống của kẻ coi gia đình là tồn tại duy nhất. Ngài là người chế tạo ngai vàng, thay đổi triều đại. Quốc gia hùng mạnh, toàn vẹn lãnh thổ, trăm họ an vui, quân dân đoàn kết, gia tộc “thân cận một lòng” muôn đời vạn kiếp, thiên thu bất diệt là thế giới hoàn mỹ đối với kẻ coi quyền lực cá nhân không thể so sánh lợi ích dòng họ. Ngài là trụ cột nước nhà, xóa hiềm khích vì quốc gia, ngăn thù trong, diệt giặc ngoài, bảo vệ đế vương. Một đời trung liệt trọn đạo quân thần, kết nối hoàng tộc cùng tướng sĩ, đoàn kết quân dân thành đội quân cha con. Thống lĩnh hùng binh quét sạch bụi Hồ, khôi phục thần kinh, vỗ yên muôn họ. Ngài là người kết nối hai thế giới, vận hành ngai vàng, quý tài như mạng, ngoại giao cương nhu, nội trị nghiêm minh, tận tâm tận sức đoàn kết tình thân, khoan thư sức dân, trên dưới một lòng bảo vệ vận mệnh quốc gia. Non sông thiên thu bất diệt, trăm họ an cư lạc nghiệp, đế vương kế vị minh quân hiền đức là hy vọng của kẻ coi sơn hà xã tắc nặng tựa hai vai. Những con người. Các ngã rẽ. Ai có thể kiên trì theo đuổi ước mơ đến thời khắc cuối cùng trong bản hùng ca sinh ly tử biệt thời loạn thế?

sampatin · War
Not enough ratings
23 Chs

[Đồng nhân Thủy Hử] Yên Vân Nữ Đế

Một câu chuyện lấy cảm hứng về nhân vật Lư Tuấn Nghĩa trong bộ phim Tân Thủy Hử 2011. Nội dung: nữ cường, nữ cải nam trang. Xuyên không vào tiểu thuyết. Lấy bối cảnh cuối thời Bắc Tống, nơi hội tụ các nhân vật trong Thủy Hử truyện. Lưu ý: Bởi vì để phục vụ cho việc xây dựng tình tiết, nhân vật và bối cảnh có phần hơi khác với nguyên tác, xin mọi người lưu ý.  Lư Tuấn Nghĩa là một nhân vật hư cấu trong tác phẩm Thủy hử ngoại hiệu là Ngọc Kỳ Lân. Nhân vật này vốn bị “thổi phồng” quá mức trong Thủy Hử, Vốn dĩ là một đại gia, thương bổng vô song, cuộc sống đầy đủ, vì kiêu ngạo nên bị Ngô Dụng dùng kế, cuối cùng nhà nát cửa tan, rơi vào con đường làm giặc cỏ.  Thế nhưng trong bộ phim Tân Thủy Hử 2011, nhân vật này đã được xây dựng lại, khắc họa rõ nét và anh hùng hơn, cụ thể là: Năm đó quân Liêu mang quân xâm lược nhà Tống, triều đình sai Đồng Quán mang quân đánh dẹp. Dưới trướng Đồng Quán có Lư Tuấn Nghĩa lúc này chỉ là một hạ cấp tiên phong. Đồng Quán nhờ có ông mà đánh thắng quân Liêu biết bao trận, đuổi quân Liêu ra khỏi bờ cõi, còn đánh đến Đàn Châu của nước Liêu. Ông hiến kế nên cho ông dẫn quân bản bộ ra dụ địch, rồi toàn quân Đồng Quán sẽ xông ra đánh tan được Liêu. Đồng Quán ganh ghét tài của Lư Tuấn Nghĩa với lại nhiều lần lôi kéo ông về phe mình không được, nên giả ý chấp nhận kế hoạch của ông. Khi xung trận, quân của Lư Tuấn Nghĩa hăng hái đánh giặc, nhưng quân Đồng Quán không ra giúp như kế hoạch. Toàn quân của ông dần dần bị tiêu diệt sạch. Lư Tuấn Nghĩa dồn hết sức thoát trận, máu nhuộm chiến giáp, chạy về được nhưng quân đội bị chết sạch. Đồng Quán tống giam ông lại và tấu lên vua rằng Lư Tuấn Nghĩa tự ý xuất quân làm lỡ mất thời cơ của y. Ông bị đánh 50 trượng rồi cho giải giáp quy điền, trở về quê nhà Đại Danh Phủ tỉnh Hà Bắc để làm một viên ngoại nhàn rỗi. Sau này, thủ lĩnh tạm quyền của Lương Sơn Bạc là Tống Giang nghe danh Tuấn Nghĩa và rất muốn thu nạp, bèn sai quân sư Ngô Dụng cải trang làm thầy tướng số tiếp cận, bí mật đề thơ phản lên nhà họ Lư. Ngô Dụng lại đánh thêm một bước hiểm độc nữa, hắn nhìn thấu được lòng dạ của một gã nô gia nhà họ Lư tên Lý Cố nên đã khích hắn phản chủ, khiến cho Lý Cố vu oan cho Lư Tuấn Nghĩa, rồi chiếm hết của cải và tư thông với Cổ Thị - người thiếp của Lư Tuấn Nghĩa. Họ Lư bị hạ ngục và bị đày ải khổ sở. Sau đó Tống Giang cho công thành, giải cứu Lư Tuấn Nghĩa và người nô bộc trung thành Yến Thanh, sau đó cả hai cùng nhau lên Lương Sơn thủy bạc vì chịu ơn Tống Giang. Dù lập nhiều công lớn như bắt Sử Văn Cung, phá thành Đông Xương, đánh thắng quân Liêu, dẹp loạn Phương Lạp, ông vẫn nhường Tống Giang làm trại chủ. Sau khi được phong quan, ông bị gian thần hạ độc bằng thủy ngân, lúc đi thuyền về Lư Tuấn Nghĩa muốn đứng đầu mũi thuyền tiêu khiển, không ngờ thủy ngân đã chạy vào tuỷ, ông run chân đứng không vững, lại vì chếnh choáng hơi men nên sẩy chân rơi xuống sông Hoài ở chỗ nước sâu mà chết đuối. Một người anh hùng có số phận lận đận và cái chết tức tưởi, và liệu nhân vật chính, Lư Linh Kỳ, cô con gái yêu thương ông hết mực liệu có thể giúp người cha cố chấp của mình thay đổi số mệnh được hay không? Hay nàng ta sẽ tự tạo ra số phận riêng cho chính mình. Trong nội tâm nữ chính luôn tràn ngập mâu thuẫn, một mặt nàng luôn hết lòng giúp người cha cứng đầu của mình, người vì luôn không muốn chung đường với gian thần nên mang họa sát thân làm mục tiêu cuộc đời mình. Nhưng mặt khác, càng nỗ lực giúp đỡ cha, lý tưởng của nàng càng ngày càng xa vời hơn, lòng đau như cắt, nàng đã biết rằng nỗ lực cứu cha thoát khỏi nanh vuốt của gian thần là điều khó có thể thực hiện. Lý tưởng của nàng là thực, hay là ảo? Bất giác nàng phát hiện ra, một thời đại hoàn toàn do nàng nhào nhặn đã lặng lẽ bắt đầu!”

ha_ngan_4482 · War
Not enough ratings
123 Chs

SUPPORT