"Mặc vest màu đen?" Hoắc Vi Vũ nghi ngờ.
Cô nhớ vừa rồi Ngụy Ngạn Khang không mặc vest màu đen.
"Đúng vậy, người đàn ông ấy đeo kính đen, cực kỳ ngầu, cực kỳ đẹp trai sáng láng, giống hệt thần tượng ngôi sao. Anh ấy vừa mới đi, nếu cô đuổi theo có khi vẫn kịp đấy." Nhân viên lễ tân nói.
Trong đầu Hoắc Vi Vũ thoáng qua hình ảnh Cố Hạo Đình, tim cô chợt run lên, đầu óc không còn chưa kịp phản ứng, bước chân đã lao ra bên ngoài.
Ra đến cửa, cô nhìn thấy người đàn ông ấy đang nhanh nhẹn ngồi vào ghế lái. Hắn đóng cửa lại, tấm kính màu đen ngăn cách đường nhìn của người bên ngoài.
Dù chỉ nhìn thấy nửa bóng người nhưng cô có thể khẳng định đó chính là Cố Hạo Đình. Hắn lái xe đi không hề ngừng lại một giây nào.
Hoắc Vi Vũ vô thức bước xuống cầu thang đi ra lối đi bộ, trơ mắt nhìn hắn rời đi. Đôi mắt cô đã nhạt nhòa, nhưng không sao mở miệng gọi người quay lại.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com