Phủi vai xong, Moro Takeo lại tiếp tục suy nghĩ về vấn đề của núi Phú Sĩ.
Từng cơn gió nhẹ thổi trên đường khiến ống tay nhè nhẹ tung bay trong gió.
"Mùi lửa."
Ngay khi bước thêm mấy trăm mét về phía trước, bước chân Moro chợt dừng lại, cảnh giác quay đầu về sau. Mũi anh nhạy bén ngửi thấy vài mùi không bình thường, là lửa, có rất nhiều lửa quanh đây.
Khói đen.
Khói đen dày đặc chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện trên trời, tại nơi dân cư đều là nhà thấp thấp tựa như một ngọn núi nhỏ, áp lực, chết chóc.
Một ngôi nhà lầu màu vàng bị khói đen bao phủ, từ cánh cửa sổ thủy tinh dường như còn có thể nhìn thấy ánh lửa.
Ngọn lửa vẫn còn trong nhà, thế nhưng khói đen đã theo cửa vào cửa sổ bốc ra ngoài, dày đặc khắp một mảng trời, che đi ánh sáng, ngăn cản tầm mắt mọi người.
Đây chỉ vừa mới cháy mà thôi, nếu đợi thêm lát nữa, khói càng thêm dày đặc, chỉ sợ toàn bộ quận Fushimi đều có thể thấy cảnh này.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com