Tôn Hằng biết Chu Tử Du đang nói gì.
Trong chư thiên vạn giới, có vô số pháp môn cướp đoạt tu vi của người khác, hắn cũng biết không ít.
Âm La Tông vốn đi con đường hại người lợi ta, đối với việc cắn nuốt tinh huyết, sưu hồn đoạt phách lại càng am hiểu cực sâu.
Cho nên, trong hai người nếu có một người chết, người còn lại có thể nuốt thi thể người kia, tăng cường bản thân mình.
Có đặc tính của Song Sinh Hoa, thì việc này càng thêm thuận lợi.
Ít nhất, Tôn Hằng có thể men theo năng lực bẩm sinh của Song Sinh Hoa, tìm tới Chu Tử Du trong vũ trụ mênh mông này.
"Ta nghe nói."
Chu Tử Du tiếp tục nói: "Trong tin đồn từ thời xa xưa, hai người xé Song Sinh Hoa ra năm, đều là mệnh trung chú định bầu bạn với nhau."
"Có lẽ là vậy!"
Biểu cảm Tôn Hằng vẫn lạnh nhạt không thay đổi: "Nhưng đáng tiếc, hôm nay ta và ngươi lại muốn đao kiếm gặp nhau."
"Đúng là đáng tiếc."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com