"Trọn vẹn ba vạn năm!"
Kiếm Hầu thở dài: "Năm đó môn chủ đã tự thân mình hứng lấy Chân Tiên, mọi người trên thế gian đều nghĩ rằng hành trình của nàng bị gián đoạn, thậm chí vấp ngã."
"Ai đã từng nghĩ nàng có thể vượt qua các rào cản giữa sự sống và cái chết, đi đến ngày hôm nay chứ!"
Tôn Hằng cũng đã từng nghe qua tin đồn về Chấp Nhất , nhưng thật giả rất khó phân biệt, nghe vậy hắn chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
"Đôi khi yếu đuối và đau khổ cũng là một sự giúp đỡ khiến ta trở nên mạnh mẽ hơn."
Kiếm chủ mắt nhìn vào sự trống rỗng ở phía xa xôi, đôi mắt của hắn có vẻ sợ hãi, cũng có chút không cam lòng.
"Nếu con người ta sinh đã mạnh mẽ, sẽ rất khó để hiểu được sức mạnh mà sự đau khổ mang lại, ta sẽ thiếu động lực và kinh nghiệm để tiến về phía trước ."
"Người xưa có bao nhiêu người mạnh đây?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com